Vừa rét, vừa sợ hãi không dám nói gì về những ngày "trọng đại" sẽ ảnh hưởng đến quốc dân đồng bào trong nhiều năm tới phải chăng là cách sống đúng đắn nhất trong lúc này?
Đó thực sự là nỗi buồn sâu thẳm trong những người trí thức mang tiếng sĩ phu. QUỐC GIA HƯNG VONG, SĨ PHU HỮU TRÁCH mà.
Tuần này BLOG bỏ qua mục "THƯ GIÃN CUỐI TUẦN" là để mọi người chui trong chăn ấm mà ngẫm nghĩ nghiêm túc sự đời...
Trái ngược với những bình loạn trên mạng lâu nay, BBT xin đăng một bài nhận định để có thể nhìn xuyên qua sự việc, lọc lấy cái hay của sự đánh giá này:
Qua một thời gian theo dõi các diễn biến
về chính trị tại Việt Nam và nhân sự kiện đại hội đảng đang diễn ra tại
Việt Nam để bầu các vị trí lãnh đạo chủ chốt. Tôi muốn gửi một bài viết
cá nhân về xu hướng chính trị Việt Nam trong thời gian tới.
Tôi thường hay có những dự đoán ngược
với số đông và thông thường những dự đoán đó lại khá chính xác. Tất
nhiên những dự đoán đều phải dựa vào những logic nhất đinh. Lần này tôi
có cảm nhận người có thể thực hiện cải cách về thể chế chính trị lại
chính là ông Nguyễn Phú Trọng. Tôi muốn viết trước dự đoán này để xem
lần này có tiếp tục chính xác hay không.
Trước đây khi phần lớn mọi người nói
rằng thủ tướng đang rất mạnh và có khả năng trở thành Tổng thống đầu
tiên. Tôi đã nói với một số bạn bè rằng chắc ông ấy sẽ thất bại và hầu
hết mọi người đều không tin điều này. Logic của tôi lúc đó đơn giản là
thủ tướng đã đi sai nước cờ chính trị sau khi trang web “Chân dung quyền
lực” xuất hiện. Với sự hiện diện của trang web này đã ngầm định ông
tuyên chiến với hầu hết các thành viên bộ chính trị còn lại. Trong khi
đó phía bộ công an thì ông cũng không nắm được bộ trưởng công an vì ông
Trần Đại Quang trước khi lên bộ trưởng cũng đã có thời kỳ không được thủ
tướng tin dùng và ông Quang cũng khá hiểu con người thủ tướng. Các “đệ
tử” khác của thủ tướng phần lớn đều chỉ có thể chi phối về lợi ích chứ
không có ai tuyệt đối trung thành với ông. Trong khi đó ông thủ tướng
lại có quá nhiều yếu điểm để các đối thủ khác dễ bề tấn công, từ quản lý
điều hành kinh tế, xã hội, đến các vấn đề gia đình. Nên khi thủ tướng
chọn phương án đối đầu với hầu hết các đối thủ chính trị còn lại thì khả
năng thất bại rất cao.
Về ông Nguyễn Phú Trọng, thời gian đầu
ông lên nắm quyền tổng bí thư, tôi cảm thấy hơi khó hiểu về ông ta. Vì
thông thường một con người sẽ hành động theo hai xu hướng. Một là cho
bản thân mình, hai là công hiến cho xã hội để mang lại tiếng thơm sau
này. Nhưng ông ta đã không thực hiện cả hai điều này. Nếu ông ta chỉ
mong muốn vun vén cho mình thì tốt nhất khi lên chức tổng bí thư không
nên tìm cách đấu đá làm gì cả, để cho thủ tướng tự tung tự tác và chắc
chắn ông Tổng sẽ được chia sẻ những bổng lộc không nhỏ cho cá nhân và
gia đình để hưởng cuộc sống an nhàn sau này và nếu kinh tế xã hội không
tốt thì người đời chỉ có trách thủ tướng là người điều hành đất nước.
Nhưng đằng này ông Tổng lại ra sức tìm mọi cách để chống tham nhũng,
loại bỏ những thành phần “lợi ích” gây tổn hại cho đất nước. Nếu ông ta
muốn hành động để lại tiếng thơm sau này thì ông ta phải tích cực ủng hộ
dân chủ, ủng hộ cải cách. Nếu chỉ nhìn các hành động của ông Trọng
trong nhiệm kỳ 5 năm vừa qua thì chúng ta khó nhìn thấy tư tưởng cải
cách của ông.
Tuy nhiên, sau một thời gian quan sát
tôi nhận thấy có lẽ ông Trọng sẽ là người đầu tiên thực hiện việc cải
cách thể chế chính trị ở Việt Nam. Nhận định của tôi dựa trên các dữ
kiện sau đây.
– Ông Trọng là người cẩn trọng và có
tính toán bước đi khá chặt chẽ. Ông ta là người quyết tâm thực hiện ý
tưởng tới cùng. Bước đi của ông ta theo tôi đầu tiên là loại bỏ những
nguy cơ mà ông cho rằng sẽ cản đường cho sự phát triển đất nước đó là
tham nhũng và “nhóm lợi ích”. Sau khi hoàn thành bước một này thì sẽ
chuyển sang thực hiện việc cải cách đổi mới toàn diện. Tôi cảm nhận điều
này qua nhiều diễn biến nhưng có lẽ rõ ràng nhất vẫn là bài báo trên
tạp chí công sản đăng về cảnh báo nguy cơ về “lợi ích nhóm”. Trong đó có
phân tích khá rõ ràng và lo sợ Việt nam sẽ rơi vào tay của “chủ nghĩa
tư bản thân hữu”. Trong khi đó bài bài lại khen chủ nghĩa tư bản hiện
đại là có nhiều mặt tiến bộ mà Việt Nam cần học tập.
– Ông Trọng là người khôn ngoan chứ
không hề “Lú”. Nếu nhìn những phát biểu của ông thì có nhiều người sẽ
nói ông ta vẫn chưa thoát khỏi lý thuyết cộng sản. Tuy nhiên, phân tích
một cách kỹ càng thì có thể nhận thấy. Một người không phải là hoàng tử
đỏ, cũng không phải là công thần của chế độ từ thời chiến tranh mà leo
lên tới chức chủ tịch quốc hội rồi tổng bí thư thì cũng phải là người có
nhận thức khá tốt. Với bất cứ đảng viên cộng sản bình thường nào cũng
đều có thể biết là chủ nghĩa cộng sản “vứt vào sọt rác” thì đương nhiên
ông Trọng không thể nào không biết điều này. Chẳng qua ông giữ chức vụ
Tổng bí thư nên chưa thể nói khác được, khi mà chế độ cộng sản vẫn đang
là bình phong cho nhiều người để giữ quyền lợi và bổng lộc. Ông có một
số phát biểu mà qua đó chúng ta có thể thấy ngụ ý của ông trong đó ví
như “chủ nghĩa xã hội không biết xây đến bao giờ mới được”. Trong chính
trị ông Trong là người khôn ngoan, ông đã từng bước lôi kéo các thành
viên khác của bộ chính trị theo phe của mình, đồng thời tranh thủ sự ủng
hộ của các đảng viên kỳ cựu lão thành và đưa ra các nghị quyết, nghị
định từng bước trói chân đối thủ chính trị của mình. Tôi có cảm tưởng
như các thế trận mà ông giăng ra khá chặt chẽ mà đối thủ của ông khó thể
nào chống lại được.
– Tôi không cho rằng ông Trọng là người
thân Trung Quốc. Bởi nếu thân Trung Quốc ông phải được lợi lộc gì đó.
Ông ta lại không phải loại người hám lợi nên việc thân Trung Quốc đâu có
lợi gì cho ông mà chỉ để lại tiếng xấu. Tuy nhiên ông không phải là
người muốn dùng ngoại giao cứng rắn với Trung Quốc nên hay bị chỉ trích
là thân Trung Quốc. Ngoại giao Việt Nam luôn là ngoại giao theo hướng
cân bằng. Ông cũng là tổng bí thư Việt Nam đầu tiên tới thăm Mỹ và có
những trao đổi khá cới mở, thẳng thắn với tổng thống Mỹ.
– Điểm cải cách và đột phá của ông Trọng
trong nhiệm kỳ vừa rồi là đang cố gắng trẻ hóa đội ngũ lãnh đạo. Chúng
ta dễ nhận thấy nhiều lãnh đạo tỉnh thành, các bộ và sở có những cán bộ
khá trẻ. Những người trẻ thường được đào tạo bản bản và có kiến thức hơn
thế hệ lãnh đạo trước, dễ tiếp thu cái mới và dám thử thách. Đây là
điểm khởi đầu cho một bước chuyển tiếp cho cải cách đổi mới toàn diện
đất nước.
– Điểm cuối cùng là tại sao ông Trọng
vẫn mong muốn tiếp tục nắm chức Tổng bí thư thêm một vài năm. Rõ ràng
ông ta không phải là người muốn duy trì tiếp quyền lực để hám lợi, vì
nếu muốn như vậy thì nhiệm kỳ 5 năm vừa rồi ông ấy đã phải vun vén cho
mình rồi. Nếu ông Trọng về hưu tại thời điểm này thì rõ ràng tiếng xấu
thuộc về ông khá nhiều và ông chưa thực hiện được tâm nguyện của mình.
Do vậy, ông chỉ có thể về hưu khi ông đã thực hiện xong ý nguyện của ông
và chí ít cũng phải để lại một điều gì đó ấn tượng đối với nhân dân
Việt Nam.
Dựa trên những cơ sở nêu trên thì tôi
nhận định ông Trọng có thể là người tổng bí thư Việt Nam đầu tiên thực
hiện cải cách về thể chế chính trị. Lãnh đạo Miến Điện từng được cho là
quân phiệt và bảo thủ nhưng họ đã bất ngờ có những cải cách mà không ai
có thể ngờ tới. Lãnh đạo Việt Nam dẫu sao cũng vẫn ôn hòa và Việt Nam
thực hiện hội nhập sớm hơn Miến Điện rất lâu nên việc một lãnh đạo tưởng
chừng như bảo thủ có thể thực hiện cải cách chính trị là điều hoàn toàn
có thể xảy ra.
QUỐC VIỆT
Tin mới nhất là tất cả các tin đồn cách đây 10 ngày đều đã thành sự thật! Chứng tỏ các xe phá sóng xung quanh đại hội mất tác dụng, hì...hì...
Trả lờiXóa