Hồi tưởng của Triệu Bình
RĂNG…ĐAU!.
Ngày tôi mới vào quân ngũ, tôi mới hai mươi tuổi, đương nhiên tôi vẫn đang ở cái tuổi “bẻ gãy sừng trâu”. Tôi không thuộc loại người “mẫu”, thậm chí còn thuộc hạng lẳng nhẳng. Tôi cao cỡ trên 1m70, nhưng cân cả…bao bì chỉ được 52 kilô. Ấy thế mà khi khám sức khỏe để nhập ngũ tôi “vưỡn” được loại A2! Lẽ ra tôi đã A1 nếu không vì hai cái …răng sâu và một thứ bệnh kinh niên -viêm họng hạt. Mà Lê Thanh Hưng hồi đó nó nói với tôi: “Viêm họng hạt à!...Bình thường đi! Mẹ tao là bác sĩ quân y đây! Mà tao cũng còn bị nữa là mày. Bà bảo viêm họng hạt là chuyện phổ biến”. Tất nhiên tôi tin nó nói đúng - bác sĩ nói cơ mà!