Hồ Nam - K6IBC11R - Đ1040
Gần nơi đóng quân có một con suối nhỏ quanh năm không hết nước
chảy. Chúng tôi hay ra suối bắt cua đá lắm. Các bạn chắc vẫn nhớ cách bắt
chứ, cứ lật đá lên mà thấy cua thì chỉ nhóp thôi, nhỏ to bắt tuốt. Suối
thì nhỏ lính thì nhiều nên cua càng ít dần, có buổi đi chỉ được đôi ba
con nhưng thế là quý rồi.
Một bữa trời quang quẻ, tôi ra suối lật đá nhặt cua, khi đến đoạn nông và rộng thì tôi lom khom tìm. Phải chọn hòn có rêu một tý vì thế là lâu chưa ai lật may ra có cua, chứ đá to mà sạch nghĩa là mới bị lật gần đây thì đâu còn cua. Lang thang mãi trên đoạn suối mà chỉ được mấy con nhãi nhép mới tức chứ. Tôi mở mắt hé nhìn thấy trời cao xanh, mây trắng lững lờ, tỉnh hẳn lơ láo nhìn quanh mới giật mình, ô hay sao mình lại nằm ở giữa suối thế này ?... Người ướt sũng, tôi nghĩ mãi không nhớ nối chuyện gì đã xẩy ra khi tôi đang nhặt cua. Như vậy có lẽ tôi bị xây sẩm và ngã ra suối từ lúc nào không biết, may mà ngã ngửa chứ nếu ngã sấp thì chắc toi rồi. Tôi vội vàng quay về đơn vị mà vẫn bàng hoàng về vụ việc mà thầm nghĩ lại lần nữa thần chết sờ đầu tôi.
Một bữa trời quang quẻ, tôi ra suối lật đá nhặt cua, khi đến đoạn nông và rộng thì tôi lom khom tìm. Phải chọn hòn có rêu một tý vì thế là lâu chưa ai lật may ra có cua, chứ đá to mà sạch nghĩa là mới bị lật gần đây thì đâu còn cua. Lang thang mãi trên đoạn suối mà chỉ được mấy con nhãi nhép mới tức chứ. Tôi mở mắt hé nhìn thấy trời cao xanh, mây trắng lững lờ, tỉnh hẳn lơ láo nhìn quanh mới giật mình, ô hay sao mình lại nằm ở giữa suối thế này ?... Người ướt sũng, tôi nghĩ mãi không nhớ nối chuyện gì đã xẩy ra khi tôi đang nhặt cua. Như vậy có lẽ tôi bị xây sẩm và ngã ra suối từ lúc nào không biết, may mà ngã ngửa chứ nếu ngã sấp thì chắc toi rồi. Tôi vội vàng quay về đơn vị mà vẫn bàng hoàng về vụ việc mà thầm nghĩ lại lần nữa thần chết sờ đầu tôi.