K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

24 tháng 11, 2015

Mời dự kỷ niệm 5 năm BLOG ra đời

      Ngày 27-11-2015 này, Blog ta sẽ bước vào năm thứ 6 cuộc đời. Thể theo tâm tư của bạn bè yêu quý Blog K6BC11R, một bữa giao lưu thân mật sẽ được tổ chức vào trưa mai 25-11-2015.

CHÍT PHƯỢT

TRẦN MINH HẢI - K6i

        Đợt đi phượt 4 ngày này có 3 lính ngự lâm 63, 65, 77 tuổi, Chít ta trẻ nhất nhưng
Vi vu đồng c
mừ trình độ chụp theo mình là cao nhứt. Trong lúc tớ nhòm đít máy ảnh xem 1 thẻ nhớ có các đẫn ảnh từ số 19605 đến số 19991, thì lão Chít ta loay hoay ấn 3 quả thẻ nhớ vào máy vi tính để lưu... Số liệu hiện nhấp nháy trên màn vi tính nom cứ như bảng số liệu ở trên sàn chứng khoán ý, hãi chưa nờ, nhiều chưa nớ. Mới xem gần 400 ảnh, tớ đã có vài đẫn nhận xét dưới đây.

Lời Cảm ơn nhân K6BC11R tròn 5 tuổi


BLOG ĐÃ NĂM TUỔI RỒI!

      Mấy hôm nay ốm quá (Hậu quả của viêm họng + Xoang). Bâng khuâng có cảm giác như trống vắng một cái gì đó, đầu óc nặng nề vì thường xuyên phải nặng lời với vợ chỉ vì những chuyện không đâu.
      Trong tâm trạng ấy mà vẫn nhớ rằng Blog CỦA-CHÚNG-TA đã tròn Năm (5) tuổi, cứ như thằng cháu Nội tôi khi 5 tuổi "Nó" thật đáng yêu và mơn mởn sức sống.

TRÒ CHƠI KHI MƯA RƠI

       Những lúc nhàn tản hay nghĩ vẩn vơ. Chiều nay, trời bắt đầu trở lạnh, heo may đậm đặc quấn quýt đầu phố Kim ngưu. Tôi và ĐVD thong thả quấy ly cà phê đen thơm dịu. Những câu chuyện của chúng tôi  không đầu, không cuối “ xọc  xạch” như tiếng thìa va vào thành cốc.

Ôn lại kỉ niệm "XƯA"

Một năm với bấy nhiêu ngày
Mà xem trời đất đổi thay khá nhiều

đọc thêm