TRẦN MINH HẢI -K6I
2* Phải nói rằng tiếp xúc với các Văn nghệ sỹ khoác áo lính
rất thú vị, đơn cử thầy giáo họa sỹ Dũng chẳng hạn. Anh ấy là con nhà nòi, thân
phụ là họa sỹ Lê quốc Lộc lừng danh tranh sơn mài nước nhà! Người học vẽ từ
lúc cởi truồng là không ngoa đâu, lăn qua các đẫn học sơ trung đại học về vẽ. Về
Binh chủng ăn lương thượng sỹ, vẽ phóng bức Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân, bị
các Bác to to xầm xì không giống! Họa sỹ giải thích, ở đời anh ghét nhất là sao
chép tranh người khác! Anh ấy nom tây lắm, mà tâm hồn nhiều lúc cứ y như trẻ
con, anh ấy reo lên khi có thằng trò vẽ tư thế lính đặc sắc, ngây người khi có
tên pha màu phong phú, Anh ấy không ngại ngần quạc bút sửa tranh trò mất mấy buổi
hỳ hụi làm. Hứng thì người mải mê vẽ quên ăn quên uống tới tối mịt mới
thôi, chán thì cả ngày không đụng tới cây cọ vẽ. Trừ thuốc lá ra thì cái gì người
ta sơi được, anh ấy cũng sơi chả kém cạnh. Nhiều khi anh ấy khơi mào tìm lý do để
chén cho nó vui.