K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

12 tháng 8, 2015

Một số bài nên đọc

Bkog K6 xin giới thiệu một số bài đăng nhân dịp trường ĐH Cơ Điện (cũ) tổ chức 50 năm ra đời:

1-  Hồi ức cựu sinh viên K2

2- Hồi ức sinh viên...Những ngày xa ấy

3- PHÁT BIỂU CHÀO MỪNG ĐẠI HỘI HỘI ĐẠI HỌC CƠ ĐIỆN TẠI HÀ NỘI

 Vì lý do sợ nhà trường thay đổi văn bảnđã đăng tải trên website của nhà trương như mấy trường hợ trước mà bạn Luân trắng đã nêu, mõ blog K6 xin copy toàn văn về đây lưu trữ:

DÒNG SUỐI MÀU NGŨ SẮC

Nguyễn Trọng Luân - CCB K5 

      Nàng sống với con gái. Người chồng khốn khổ yêu núi Mưa quê nàng bỏ đi rồi. Chuyện đời cứ như hoang đường, bao nhiêu huyền tích gắn với tình yêu, cứ rung lên khúc nhạc tình tính tang với nàng mỗi lần về quê. Thế thôi, cứ rủ rỉ, nhặt khoan, tang tính tình mà như xát muối vào lòng. Xát đến đâu, cõi lòng nàng tở lở ra như bọt, rồi nó bồng lên ngũ sắc, nó chất chồng tưởng không thể vỡ tung ra được. Nó cứ phồng lên dưới nắng cho dù lúc nàng nghĩ về kỉ niệm là ban đêm, kể cả trong giấc ngủ cái màu ngũ sắc ấy cũng rất rõ hiện ra trong bóng tối và sau đó là mưa. Mưa sối vào đống bọt màu ngũ sắc âm âm suốt với nàng ôm gối một mình.

NƠI THÁC ĐỔ !

Vừa đi vắng từ sáng thứ 2 đến chiều nay mới về đến HN thật tiếc là không được theo dõi tình hình thời sự nóng hổi mấy ngày qua của dân Cơ Điện. Và việc đầu tiên khi về đến nhà là mở máy tính vào các BLOG Cơ Điện như BLOG K6, K10, K8, CCB xem các bài và các ý kiến của độc giả trên các trang đó. Nhưng trước hết tôi vẫn còn đang vui vì mấy ngày vừa qua tôi đã được đến một nơi mà dân nhiếp ảnh khi nghe đến lại nóng lòng được khám phá.
THÁC CHIỀU !

KHOẢNG CÁCH



Một buổi trưa mùa hạ nắng như thiêu như đốt, một người phụ nữ mù lòa bước đi chậm chạp trên con đường mòn của một vùng ngoại ô thưa thớt dân cư.

Tay không cầm gậy, lối đi này rất quen thuộc với bà. Bên vệ đường có một cây to, bà rẽ vào đó dường như để trốn cơn nắng hạ dưới bóng mát tàn cây phủ trùm trên một khoảng đất rộng. Có thể bà sẽ nghỉ trưa tại đây như bà đã từng làm như thế sau những buổi đi xin.