K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

22 tháng 1, 2013

CHUYỆN CHIẾN TRƯỜNG BÂY GIỜ MỚI DÁM KỂ



Tôi muốn kể câu chuyện sau đây với các bạn K6, những người chưa từng khoác áo Lính Chiến. Để các bạn hiểu thêm về chiến tranh và chiến trường. Và tôi có lí do không đăng bên Blog CCB.
Thống nhất đất nước không phải là phép cộng của những chiến thắng Vinh quang, nó còn có những góc khuất, mà chỉ những người trong cuộc mới có thể “sờ” được vào nó. Câu chuyện tôi kể là một góc như vậy.
                                                                                                                                     Triệu Bình

                       
Nhật kí ngày 29/7/1974 của tôi có ghi lại:
“Hắn là một gã trẻ tuổi -21- đẹp trai, dáng người cao cân đối, đôi mắt màu tro lấm lét sợ sệt…Với bộ mặt non choẹt ấy, bộ mặt mà người ta tưởng rằng hắn chưa đủ để suy nghĩ về cuộc đời và về con đường mà hắn đang đi.”

K6 mở hội Tất Niên (bổ sung liên tục)

Ban tình nguyện tổ chức họp trù bị

Camellia Elliot

Nụ cười ấm áp và một cái vỗ vai thân thiện của bạn có thể cứu một con người đang bên bờ vực thẳm.