(Tiếp theo)
Đào Việt Dũng
Ngày hôm trước, 28-2, tôi giật mình khi thấy một cuộc gọi từ số cố định Nghệ An: "chú đến đâu rồi"? Vì đang trên xe máy giữa dòng người tấp nập của Hà Nội nên chỉ kịp đoán ra là anh Thị. "Mai em mới đi, còn đang đi sắm thêm ít đồ anh ạ!" Mình thấy hạnh phúc nhỏ bừng lên làm ấm áp trong lòng. Vậy là chưa đi đã có những người anh trai, em gái quan tâm và chia sẻ với mình. Hôm sau, 1-3 xuất phát thì dọc đường anh Thị luôn hỏi thăm khoảng giờ nào đến. Thật khó trả lời vì đường chưa đi xe máy bao giờ, lại đang cải tạo mở rộng đường nên rất khó đi khó đoán, đành bảo anh "khi nào gần đến Vinh thì mới biết được anh ạ".