K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

15 tháng 4, 2013

CHUYỆN VỀ NGƯỜI THƯƠNG BINH NẶNG

(tiếp theo và hết)

Đầu tiên chỉ có mấy người đang ở dưới sảnh biết anh Hột đến đều ngồi lại tiếp chuyện, ai cũng ân cần hỏi thăm về sức khỏe và hoàn cảnh hiện tại của anh và gia đình. Sau đó mọi người trên các phòng cũng biết và đều xuống chuyện trò với anh. Do ảnh hưởng của vết thương trên đầu nên trí nhớ có giảm sút và sự tiếp thu thông tin mới cũng chậm. Nhưng sự hoạt bát của anh làm mọi người tin rằng sức khỏe của anh đã ổn định, cô Vui cho biết lúc đầu anh Hột đến khách sạn thì khi gặp nhau anh Hột cũng chưa nhận ra cô Vui ngay được. Phải sau một hồi nói chuyện, gợi nhớ các chi tiết thì dần dà anh Hột mới nhận ra người đứng trước mình là cô Chích bông năm xưa và anh đã khóc vì cảm động.