NGUYỄN TRỌNG LUÂN - K5
Về hưu rồi, người ta bảo là tỉ phú thời gian. Vợ tôi thì bảo, rỗi quá
rách chuyện. Chuyện rách này tôi nghe ông bạn cũng công chức hưu kể.
“Hai năm nay, sáng ra đi bộ oặt oẹo dọc Trung tâm hội nghị quốc gia chừng nửa tiếng, tạt vào hàng lòng lợn làm ba chục lòng và chén rượu rồi về đọc báo. Báo mạng hẳn hoi chứ không phải báo giấy. Vợ ngó vô thấy khiếp. Chiều lại lững thững tản bộ ngắm người ngợm trên đường trên phố. Một hôm thằng cháu con bà chị đến nhà hỏi, cậu lên phây không? Phây là cái gì? nÓ bảo hay lắm lên đấy khối bạn mà giao lưu mà mở mang đầu óc. Nó bảo cháu mở cho cậu một cái. Nó làm nhoay nhoáy chỉ tí xong. Này cậu cậu lấy tên là gì? Hừ tao biết thừa cái trò này giống Blog chứ gì. Thôi cứ làm cái tên nó ngộ ngộ kín đáo kẻo Dì mày biết. Thôi thì mày làm hình ảnh con chó đi. Tao tuổi chó mà. Nó cười he he, hay hay cậu hay thật.
“Hai năm nay, sáng ra đi bộ oặt oẹo dọc Trung tâm hội nghị quốc gia chừng nửa tiếng, tạt vào hàng lòng lợn làm ba chục lòng và chén rượu rồi về đọc báo. Báo mạng hẳn hoi chứ không phải báo giấy. Vợ ngó vô thấy khiếp. Chiều lại lững thững tản bộ ngắm người ngợm trên đường trên phố. Một hôm thằng cháu con bà chị đến nhà hỏi, cậu lên phây không? Phây là cái gì? nÓ bảo hay lắm lên đấy khối bạn mà giao lưu mà mở mang đầu óc. Nó bảo cháu mở cho cậu một cái. Nó làm nhoay nhoáy chỉ tí xong. Này cậu cậu lấy tên là gì? Hừ tao biết thừa cái trò này giống Blog chứ gì. Thôi cứ làm cái tên nó ngộ ngộ kín đáo kẻo Dì mày biết. Thôi thì mày làm hình ảnh con chó đi. Tao tuổi chó mà. Nó cười he he, hay hay cậu hay thật.