Trần Minh Hải - K6I
Thưa chư vị, đời quân ngũ của tôi ngắn, đời lính thì dài tới tận bây giờ. Sắp tới ngày kỷ niệm 5/10/2016, tôi bỗng nhớ da diết đồng đội lính Tăng xưa, đành viết ra vài kỷ niệm xưa ôn lại tý chút Chân dung những người tôi đã gặp-đã sống cùng với họ.
Tiếp xúc với các Văn nghệ sỹ khoác áo lính rất thú vị, đơn cử thầy giáo họa sỹ Lê trí Dũng chẳng hạn. Anh ấy là con nhà nòi, thân phụ là họa sỹ Lê quốc Lộc lừng danh tranh sơn mài “Qua bản cũ” nước nhà! Người học vẽ từ lúc truổng cười không ngoa đâu, lăn qua các đẫn học 11 năm sơ trung đại học về vẽ. Sau khi vào lính từ chiến trường, về Binh chủng ăn lương thượng sỹ, bị bắt vẽ phóng bức “Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân”, bị các Bác to to xầm xì không giống! Họa sỹ giải thích cần sáng tạo, ở đời anh ghét nhất là sao chép tranh người khác! Anh ấy nom Tây lắm, mà giàu cảm xúc, phong phú tâm hồn, nhiều lúc vui đùa cứ y như trẻ thơ, anh ấy reo lên khi có thằng trò vẽ tư thế lính đặc sắc, ngây người khi có tên pha màu phong phú, Anh ấy không ngại ngần quạc bút sửa tranh trò, mặc cho chúng mày mất mấy buổi hỳ hụi làm. Hứng thì người mải mê vẽ tranh, quên ăn quên uống tới tối mịt mới thôi, chán thì cả ngày không đụng tới cây cọ vẽ. Trừ thuốc lá ra thì cái gì người ta sơi được, anh ấy cũng sơi chả kém cạnh. Nhiều khi anh ấy khơi mào tìm lý do để chén cho nó vui. Học viên đa phần là SV đi lính nên anh rất khoái-do cùng phông văn hóa ?!. Vào chiếu liên hoan, uống thật tình, khi người say la đà dựa tường nom ngộ lắm. Sau này bên Mỹ, Úc mời anh ấy sang giao lưu CCB từ 2 phía, anh ấy vẽ và mở phòng tranh luôn tại trận. Anh ấy có cái thú chuyên vẽ tranh ngựa hàng năm mở triển lãm chuyên đề (mà VTVđã nhiều lần đăng tải), có thú sưu tầm các hiện vật chiến tranh, có các tản văn dí dỏm đấy mà sâu lắng lắm đấy- đầy ặc trên Facebook.
Tiếp xúc với các Văn nghệ sỹ khoác áo lính rất thú vị, đơn cử thầy giáo họa sỹ Lê trí Dũng chẳng hạn. Anh ấy là con nhà nòi, thân phụ là họa sỹ Lê quốc Lộc lừng danh tranh sơn mài “Qua bản cũ” nước nhà! Người học vẽ từ lúc truổng cười không ngoa đâu, lăn qua các đẫn học 11 năm sơ trung đại học về vẽ. Sau khi vào lính từ chiến trường, về Binh chủng ăn lương thượng sỹ, bị bắt vẽ phóng bức “Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân”, bị các Bác to to xầm xì không giống! Họa sỹ giải thích cần sáng tạo, ở đời anh ghét nhất là sao chép tranh người khác! Anh ấy nom Tây lắm, mà giàu cảm xúc, phong phú tâm hồn, nhiều lúc vui đùa cứ y như trẻ thơ, anh ấy reo lên khi có thằng trò vẽ tư thế lính đặc sắc, ngây người khi có tên pha màu phong phú, Anh ấy không ngại ngần quạc bút sửa tranh trò, mặc cho chúng mày mất mấy buổi hỳ hụi làm. Hứng thì người mải mê vẽ tranh, quên ăn quên uống tới tối mịt mới thôi, chán thì cả ngày không đụng tới cây cọ vẽ. Trừ thuốc lá ra thì cái gì người ta sơi được, anh ấy cũng sơi chả kém cạnh. Nhiều khi anh ấy khơi mào tìm lý do để chén cho nó vui. Học viên đa phần là SV đi lính nên anh rất khoái-do cùng phông văn hóa ?!. Vào chiếu liên hoan, uống thật tình, khi người say la đà dựa tường nom ngộ lắm. Sau này bên Mỹ, Úc mời anh ấy sang giao lưu CCB từ 2 phía, anh ấy vẽ và mở phòng tranh luôn tại trận. Anh ấy có cái thú chuyên vẽ tranh ngựa hàng năm mở triển lãm chuyên đề (mà VTVđã nhiều lần đăng tải), có thú sưu tầm các hiện vật chiến tranh, có các tản văn dí dỏm đấy mà sâu lắng lắm đấy- đầy ặc trên Facebook.