K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

25 tháng 8, 2019

LỊCH SỬ VIỆT NAM... ở ĐÀI LOAN

Thấy bản khắc gỗ con rồng Lạc Long Quân ở nhà bạn Đài Loan

Bản quyền hình ảnh Cao Phong Pham
Image caption Vợ chồng anh Cao và sắc phong bằng lụa vua Minh Mạng truy tặng cho Nhị phẩm quan Phạm Tiến Thụy
Cuối Xuân năm 1992, một thương nhân Đài Loan nhập cảnh vào Việt nam qua cửa khẩu Tân Sơn Nhất. Trên passport ghi tên Eddy Hsu - 許燦煌 (Hứa Xán Hoàng).
Thất bại trên thương trường quê nhà, chàng trai 30 tuổi muốn bứt ra, tìm một hướng kinh doanh mới tại Việt Nam.

DẤU ẤN THÁNG 9 TRONG TÔI

Trần Minh Hải, tự truyện
-51 NĂM NGÀY BỐ MẤT
Đầu tháng bão tràn về 2 đợt, Chiều 11/9 Bố đi chơi hàng xóm và anh em trong họ mạc. Phải chăng đó là điềm gở của người mới ốm dậy ? sáng thứ năm 12/9/1968 bão tan thì Bố dắt xe đạp đi làm, 10h Đoạn Toa xe Hà nội cử 2 người về nhà báo Bố bị TNLĐ, cả nhà vội đèo nhau ra ga Hàng Cỏ, đi đến chợ Láng hạ B bây giờ thì gặp xe cơ quan về đón, đưa đến thẳng nhà xác BV Việt Đức (Bố bị điện giật chết, hưởng thọ 41 tuổi), hôm sau 13/9 được đưa về an táng tại Nghĩa trang làng, trời mưa nước ngập trắng đồng cả đời Bố tôi khổ cả đến cái chết...Chỉ biết Bố là LĐ chính, trụ cột của gia đình... Bắt đầu thời kỳ khốn khó của Mẹ và 5 anh em Tôi, Tôi vừa học lớp 9,10 phổ thông vừa làm thêm đủ nghề giúp Mẹ nuôi gia đình. (Đó là dấu ấn kinh hoàng nhất trong đời Tôi)