Trần Minh Hải K6I
Thực lòng tôi rất
thích đi dự đám cưới con bạn các kiểu của mình-tất nhiên là phải được mời cẩn
tó. Có mấy trái khoáy, các thầy tướng số
ở 4 phương trời-cô dâu mỗi người một thời khắc được tòi ra, ấy vậy mà lại
chung một ngày tốt lên xe hoa, báo hại lũ ta chạy sô ăn cưới. Tôi lỡ mấy đám
con các vị đồng môn, bởi vì rằng ở thôn và dòng tộc thì tôi là iếu nhân “sự có
mặt của ông là cần thiết cho nhà chúng cháu“. Còn thì đám nào chả có : cô dâu y
chang gái Hàn, chú rể cười toe toét, MC nói năng trôi chảy, bánh cưới cắt+rượu
mầu tưới...Gặp được bạn bè cũ ối à, keng cạch khoái lăm. Có đám không đi được
thì nhòm các blog, chăm chú nhìn các tên đang vui vẻ, cười tươi, mắt lúng liếng...trạnh
nhớ về K mình. Hồi ý khóa ta có một tá kiều nữ Mỳ chính cánh (hiểu cả nghĩa đen
với nghĩa bóng thời bao cấp nhá) 4 mợ không thoát lưới thầy giáo chăng, 2 mợ
thì có Tba nhất là điểm xuất phát hẹn hò với đồng môn, 1 mợ có một tình yêu đơn
phương “dù em có 60 năm cuộc đời-anh vẫn yêu x10 lần“. Các mợ còn lại xuất ngoại
chả có kém cạnh mọi mặt gì so với các trường hợp trên. Quý hóa thay mọi nhẽ.
Lan man nghĩ, lũ chúng ta cưới vào thời bao cấp, ảnh đen trắng ít ỏi với ty tỷ
lý do, những quả ảnh để đời ấy mất dần, còn dăm cái ố vàng thời gian...Có nhẽ gần
100% chả được lên Blog, dưng mà >100% mặt mũi của chư vị (bố mẹ của cô dâu
chú rể) tràn lan các kiểu ảnh mầu. Ơ hờ lúc ta đẹp giai và xinh gái-thì nỏ có
nhiều pô. Giờ mặt mũi như táo tầu phơi khô-lại bạt ngàn bức ảnh.Đành an ủi Sinh ra bởi thời loạn lạc, lớn lên gặp buổi gian nan...