K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

16 tháng 1, 2011

MỜI BẠN THĂM QUÊ TÔI số 2

      Tuần này K6 Cơ Điện mời các anh chị và các bạn về thăm một miền quê mà có thể rất nhiều người đã có dịp đi qua...
Thọ mom nói:
Nghe điệu nhạc về đường 9, Thọ xin chào Hồ Nam K6I- Hồ ngọc Truyện K6B vốn quê QT và Sỹ Dần K6I đang sống tại TP Đông Hà. Tôi nhiều lần tới vùng quê này, nhưng lần đầu tiên và lâu nhất là sâu sắc hơn cả. Vào một tối nửa cuối tháng 7-1972 khi D54 đang trên các mỏm đá tai mèo của Trường Sơn thuộc Quảng Bình thì được lệnh hành quân về phía đông. Sau 2 tiếng thì đến một bờ sông, qua phà Long Đại đã có ô tô chờ sẵn đưa chúng tôi đi tiếp. Đêm tối mịt mùng, xe dừng lại tại Bãi Hà, trọng điểm bom toạ độ của Vĩnh Linh, Quảng Trị. Hành quân bộ khoảng 2 tiếng nữa trong mưa như trút thì dừng lại. Mọi người tìm nơi căng tăng, mắc võng làm nơi trú tạm, xong thì mệt quá ngủ luôn quên cả mưa ướt. Sáng sớm hôm sau đi bộ tiếp đến bờ sông nhỏ, nước chảy xiết đục ngầu chính là sông Bến Hải. Chúng tôi bám vào dây song để lội qua, đặt chân lên bờ Nam chúng tôi đã có mặt ở miền Nam chiến đấu. Quảng Trị là mảnh đất địa đầu của miền Nam đầy đau thương nhưng cũng rất Anh hùng. Quảng Trị đang thay đổi từng ngày, đẹp lên, giầu lên nhưng không bao giờ quên những ngày ấy:  
"Đò ngang Thạch Hãn xin chèo nhẹ 
  đáy sông còn đó Bạn tôi nằm" 
Đến đây nước mắt tôi cứ chảy ra giàn giụa, thôi tôi xin dừng tạm...