K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

31 tháng 10, 2011

Mời các bạn xem ảnh của Đ.V.Dũng

      Mỗi người có một thú chơi riêng. Thọ mom thì thích "đan quạt". Chị em thì thích đếm tiền. Vân vân và vân vân. Riêng mõ blog thì mới gần đây mới phát hiện ra cái trang web này hợp với "khẩu vị" của mình nên tham gia hơi tích cực. Bận quá nên cũng không giới thiệu được dài. Mời các bạn cứ vào xem rồi ta bình luận, comment  sau với ĐVDũng cũng được.

29 tháng 10, 2011

LẠI ĐƯỢC ĐI THĂM MỘT GIA ĐÌNH LIỆT SĨ CƠ ĐIỆN

Nguyễn Doãn Thọ - K6MB
       Sau chuyến thăm Danh Phương CCB K6 được 4 ngày, Thọ nhận được điện thoại của vợ Phương cho biết cô đang ở nhà người anh của liệt sỹ Lương Văn Lợi. Thọ hỏi lại địa chỉ chính xác là xóm 7 thôn Đức Tín, xã Đức Tín, cạnh trạm bơm Bạch Tuyết, cách bến Đục đúng 2km. Thọ thông báo ngay tình hình cho Luân và Dũng chít để bố trí xe và mời thêm mấy người nữa cùng đi.
       Hôm sau trời trở rét và mưa nhưng cả bọn vẫn quyết tâm đi đúng sáng thứ 7. Đúng 7g30 Thọ đến đón Dũng thì ông bạn vẫn hì hục chữa thang máy bị tịt từ hôm trước mà chưa xong. Thôi đành bỏ đó mà đi đã, thế là hai thằng ôm nhau đi đến nhà Trọng Luân ở Trần quang Diệu - Đống Đa. Bố con Luân đã chờ sẵn, không nước non gì nữa ba thằng lên xe đi luôn đúng 8g sáng, mặc dù thiếu Tr.Dũng và Liệu không đi được do bận đột xuất.

28 tháng 10, 2011

Mõ BLOG tôi có mấy ý kiến sau:

      Ban đầu, đây chỉ là một "nhận xét" định đưa vào bài viết tay "K6 - Cái nôi của tình bạn"....nhưng dài quá lại đưa riêng lên vậy.

      Bài viết tay này từ lúc đăng đã có 80 lượt đọc, đứng đầu trong các bài có đông người xem. Vậy mà mới có 5 "nhận xét" làm cho tác giả hơi bị buồn đấy.
      Mọi người đã hết cảm xúc rồi hay sao?

27 tháng 10, 2011

mặt sau của tấm huân chương ư?

có đấy.
câu chuyện 1:
đấy là việc cách đây mấy chục năm,T đã biếtlàm cái viêc vi pham ...nhân quyền rồi :Chẳng là sau khi giải phóng đà nẵng.bọn mình tiếp quản khu kho bom Hoà cầm -giải phóng rồi ăn uống có khá hơn hồi ở rừng,đã có tí da tí thịt-lông,trơn hơn ,và da cũng đỏ hơn -lại mấy năm không đươc ngắm em ,bây giờ thoải mái...muốn đỏm dang một chút âu cũng là lẽ thường tình... và thế là tôi ...để râu.ĐỂ râu đấy là một việc hoàn toàn cá nhân -cũng như mấy anh nhà giàu nuôi chó cảnh'chim cảnh -tôi là lính -không có điều kiện thì tôi ...nuôi râu -và tôi rất tự tin rằng: với khuôn mặt đẹp trai của tôi hồi ấy,có một chút ...râu -để có tí  gia vị ,để oai -có sao đâu-có ảnh hưởng đến thằng nào, con nào đâu? đơn vị chăng ai nói tôi ,đến cả tay chính trị viên nổi tiêng hay xoi mói cũng chẳng nói-ấy thế mà một hôm -với vẻ mặt quan trọng ,nó kéo tôi ra một góc "ra đây tao bảo". ghé sát tai tôi nó thì thầm:" P. này -mày cạo râu đi-tao trông cái mồm của mày giống như mõm một con chó xồm vậy "...
mặt tôi chắc là tái đi ,không nói được câu nào-tai nổ lùng bùng -thăng này từ trẻ đến già chuyên nói móc -nhưng không ngờ nó chơi tôi một vố đau như vậy... gần 40 năm.tôi chẳng dám nuôi râu nữa -bây giờ người ta gọi thế là vi phạm nhân quyền còn gì nữa - đấy tôi chỉ biết mặt sau của tấm huân chương là như vậy-(ai biết kể tiêp...)
                                                                                                                                                                                LÍNH SP 1040

24 tháng 10, 2011

K6 - Cái nôi của tình bạn

       Một bài viết tay quý giá được gửi theo đường chuyển phát nhanh. Ôi, mõ tôi thật hạnh phúc! Ước gì mỗi ngày tôi lại nhận thêm được một bài viết tay như thế này. Tôi chưa kịp đánh máy lại mà chỉ kịp đăng thẳng lên thôi. Ai rỗi đánh máy hộ tôi với... Hỡi những ai K6 còn phân vân chưa viết, hỡi những ai vì lí do chưa rành về tin học và không có máy tính...Với lá thư gửi bài đăng này các bạn phải thay đổi "tận gốc" đi thôi!

23 tháng 10, 2011

ĐI THĂM BẠN DANH PHƯƠNG MỘT CCB K6

       Nguyễn Danh Phương vốn là ở K6B, tháng 5-72 nhập ngũ và sau trở về học K10. Sau khi tốt nghiệp Phương công tác ở Hà Tây (cũ) một thời gian. Do có bệnh lạ Phương phải thường xuyên dùng seduxen để chữa bệnh nên sức khoẻ không tốt. Ở nông thôn thì ai cũng hiểu là khó khăn về kinh tế thế nào nên vợ của Phương khá vất vả khi nuôi dạy 2 con trai của Phương. Phi là con trai lớn hiện đang lái xe ở chỗ P A Dũng, cháu đã có một con gái và một trai. Công là con trai thứ mới cưói vợ năm ngoái, anh em K6 Cơ Điện có được mời đến dự và có đưa lên Blog K6 để báo hỉ với mọi người.