Trích trong Chương 1 Tiểu thuyết AN.
*****************
.......Trong vòng năm năm mà làng Hạ chịu tới ba lần ngập lụt. Một năm vỡ đê làng THượng nước tràn vào toàn là phù sa. Phù sa ùa về bồi cả cánh đồng dày lên đến gang tay. Hai năm sau vỡ đê nước dốc vào toàn là cát càng phủ kín ruộng đồng trắng phơ trắng phếch cày lên lật xuống mãi mới trồng cấy lại được. Năm nay lại vỡ nữa, nước mênh mang cả một tháng trời, vườn khoai vườn rau lúa má thối nhung nhủng. Những rặng bưởi dặng ổi ven xóm ven làng vàng ênh rồi rụng hết lá, chả biết có sống nổi không khi nước rút. Trâí cây hoa quả trôi phập phều. Trâu bò lợn gà cũng chết trương lên trôi ngoai sông, có những con trâu trôi dạt vào làng thối inh. Nước rút rồi, đường làng nhoen nhoét đi lại chân cứ thấy ghê ghê. Nước lội đến đâu mẩn mụn ngứa đến đó. Ai cũng sợ. Đứng trong nhà nhìn ra đồng cứ như nồi canh cua, vang váng mỡ. Người người ngao ngán ngửa cổ nhìn giời. Giời toàn những đốm mây trắng trôi tơi tả giữa màu xanh ngắt. Cái màu xanh sau lụt nhìn đến đau cả mắt. Bây giờ sau lụt lại lo nắng. Tháng tám âm lịch mà nắng như tháng sáu, sờ vào những quả bưởi cành la con sót lại bỏng như sờ vào tích nước chè. Nhà nhà đã ăn khoai nước. Ăn sắn non còn khoai sọ cố để tháng sau mới dỡ.