Chuyện xửa chuyện xưa
N.T.Luân - K5
Tôi nhập trường ĐH CƠ ĐIỆN vào đúng những ngày Bác Hồ mất. Chúng tôi 5 đứa từ Yên Bái lần đầu tiên xa khỏi làng. Cứ theo chỉ dẫn trong giấy báo nhập học mà đi. Chiều 5 tháng 9 tới Đông Anh. Chập tối đến Lưu Xá. Hỏi đến xã Tích Lương rồi lại hoỉ thôn Cầu Thông. Có nắm cơm không dám ăn. Giữ khư khư trong túi. Xập tối, sao li ti trên chập chùng đồi bạch đàn. Cảm giác xa mẹ và vùi vụi trên một cánh rừng khiến đứa con gái bật khóc. Thằng Nhuận hơn tuổi bọn tôi nên cứng cáp hơn. Nó bảo chúng mày ngồi đây tao đi tìm chỗ nào có lửa đèn tao hỏi. Nó đi, chúng tôi ngồi ven đường đầy những bụi mua bâng khuâng chênh chao. Thỉnh thoảng có chó sủa. Chó sủa hướng nào thì quay nhìn về bóng đêm hướng ấy. Hai tiếng sau có bóng đèn nhập nhoè. Hai người đi với một cây đèn bão. Thằng Nhuận đã về cùng với một người đàn ông cao lêu nghêu sách đèn bão nói giọng nam bộ. Người ấy vác ba lô hộ cái Hoan rồi nói. Các em mệt không , đi luôn nhé kẻo khuya rồi.