Cao Lan
Viết cho ngày Valentine- Qúy tỵ
Tôi hơi hờ hững đón cái cặp từ tay anh. Chắc cảm nhận được thái độ của tôi , nên anh nói :
- Hôm nay anh có chút việc bận, cố làm thêm, để mai đi họp với các bạn cũ hồi đại học…
Nói rồi anh ngập ngừng, tiếp :
- Em lại cùng đi với anh nhé. Cặp kính cận trên sống mũi anh lấp loáng phản xạ ánh đèn.
Chẳng chờ tôi trả lời, anh chui thẳng vào phòng tắm. Tôi hý húi hâm lại vài món thức ăn đã nguội lạnh. Nhưng đầu óc như rỗng tuyếch. Một con côn trùng từ ngoài cửa sổ, bắt đèn , chui vào phòng bay vò vò , nghe khiêu khích , châm chọc. Trong đầu tôi câu hỏi lởn vởn : “ Mình có nên đi cũng anh nữa không nhỉ? “.
- Hôm nay anh có chút việc bận, cố làm thêm, để mai đi họp với các bạn cũ hồi đại học…
Nói rồi anh ngập ngừng, tiếp :
- Em lại cùng đi với anh nhé. Cặp kính cận trên sống mũi anh lấp loáng phản xạ ánh đèn.
Chẳng chờ tôi trả lời, anh chui thẳng vào phòng tắm. Tôi hý húi hâm lại vài món thức ăn đã nguội lạnh. Nhưng đầu óc như rỗng tuyếch. Một con côn trùng từ ngoài cửa sổ, bắt đèn , chui vào phòng bay vò vò , nghe khiêu khích , châm chọc. Trong đầu tôi câu hỏi lởn vởn : “ Mình có nên đi cũng anh nữa không nhỉ? “.