Nhân ngày đánh B52 sắp được kỷ niệm lần thứ 41, hôm qua khi từ nhà Đỗ Văn Hồ về, tôi đã chụp vài cái ảnh về một bia chiến thắng B52. Ngay lời văn trên bia tôi thấy cũng trục trặc chứ không trôi chảy, tất nhiên đọc cũng hiểu thôi.
Nhưng có một chuyện tôi không hiểu nổi, hoặc là chưa hiểu đó là chuyện Phạm Tuân bắn rơi B52 của Mỹ. Khi phi công Mỹ trở lại chiến trường xưa chỉ muốn gặp lại người đã bắn rơi mình trong chiến tranh. Rất nhiều phi công lái F4, F105 đã phải công nhận do bị phi công ta bắn sau khi xem lại các đoạn băng ghi hình và lời kể phù hợp với thế trận.