(Đoạn bốn)
Sau khi uống hết hai chén trà móc câu giá một hào, mua đủ cơ số thuốc Tôi lại theo con đường cũ tắt qua xóm nhỏ có cái “mả hủi” ở ngay phía ngoài, rồi ra đoạn đường to đi qua Phòng thí nghiệm trước đây, băng qua đường rồi đi vào quả đồi có ngôi mộ cô đơn, vượt qua quả đồi cao hơn là về tới nhà. Khoảng tháng mười lúa ở các khoảnh ruộng, vạt ruộng của dân bản địa vừa độ chắc hạt, T “Già” Hà Tây đan một số rọ Rô, mấy đứa Tôi, VQ Thành phố Vinh, Sn Sơn Tây tuốt ít thóc làm mồi rồi đi thả rọ Rô, đến tối mới nhấc rọ, thời tiết hơi lạnh nhưng “ăn rau muống thì phải lội hồ”, mấy đứa lội bì bõm nước sâu rét tê tái nhưng bù lại được những mẻ cá Rô béo vàng, có hôm thu hoạch hơn nửa chậu thau, về bếp than của lớp lấy vung nồi lót lá chuối nướng chín, rồi gỡ tay từng con chấm muối ăn vã ngay tại chỗ, có ai xuống bếp gặp thì tham gia, xong bữa thì lại về phòng ôn bài, đời SV vui là như vậy đó.