K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

30 tháng 3, 2016

LỖI TẠI AI?

       Mình là người gây ra lỗi, nhưng lại bắt người khác phải chịu trách nhiệm, chuyện đó có chấp nhận được không?
Có câu chuyện như thế này:
“Thầy giáo bước vào lớp và bắt đầu tiết học. Vì ông ta là người hay nạt nộ học sinh, cho nên lớp học lúc này im phăng phắc, lặng ngắt như tờ.
Chợt người ta thấy hai cánh mũi ông thầy động đậy. Sau một lúc đánh hơi, ông hỏi lớn:
– Các em có ngửi thấy mùi gì không?
Lớp học rộ lên một lúc, cuối cùng tất cả đều xác định: Đó là mùi cứt.
Cái mùi thối kia mỗi lúc một bốc lên nồng nặc, khiến không thể chịu nổi. Thầy giáo tay bịt mũi, miệng nói:
– Các em tìm trong lớp, xem nó ở đâu. Sau khi dọn dẹp rồi, chúng ta sẽ học tiếp!
Cả lớp sục sạo, tìm khắp các ngõ ngách, mà vẫn không thấy bãi cứt nào hết.
Thầy giáo tức giận:
– Tất cả ngồi vào chỗ!
Rồi ông đi đi lại lại, cuối cùng kết luận:
– Như vậy chắc chắn là em nào đó dẫm phải cứt rồi tha vào lớp. Tôi sẽ lần lượt khám từng em một. Nếu mà phát hiện ra thì hãy coi chừng!…
Bắt đầu từ bàn thứ nhất, lần lượt từng học sinh giơ chân lên để thầy kiểm tra. Học trò nào cũng đều tái mét mặt vì lo lắng và sợ hãi. Kỳ lạ thay, tất cả học sinh trong lớp đều đã được kiểm tra, vậy mà vẫn không tìm thấy gì. Ấy thế mà mùi thối vẫn cứ xông lên hành hạ mọi người.
Lúc này ai nấy đều ngơ ngác mà không hiểu nổi chuyện gì xẩy ra. Chợt một em học sinh mếu máo:
– Thưa thầy! Em thấy…rồi ạ!…
Thầy giáo gắt:
– Ở đâu? Nói mau!
Học sinh chỉ vào chân thầy, ấp úng:
– Dạ! Nó ở dưới dép của thầy đó ạ!…
Thầy hốt hoảng giơ chân lên, thì ôi thôi! Một đống nhão nhoét, bèn bẹt phát ra mùi thối hoắc, ngào ngạt.”
Mình thối nhưng lại nói người khác thối. Bây giờ ai là kẻ có lỗi, hẳn mọi người đều đã biết.

2 nhận xét:

  1. Trong một gia đình cũng chưa chắc đã là những mảng ghép hoàn hảo nữa là trong tập thể một lớp, một khóa học. Nhưng trên tinh thần Gianh nứa yêu nhau - Thơ Ảnh yêu đời thì hoàn toàn có thể thực hiện được việc đoàn kết ít nhất là trên danh nghĩa và trên công khai. Hy vọng với những thiện ý khi góp ý với nhau cũng như khi tiếp thu sẽ tạo ra một sân chơi đúng nghĩa của những người văn hóa cớ ĐẠI, chứ không phải VỪA đâu nhé! Hãy tranh luận cho ra nhẽ nhưng hãy đừng chụp cho nhau bất cứ một cái MŨ nào, vì biết đâu lại như đúng câu chuyện trên!
    Chúc mọi thần dân K6 vui vẻ đoàn kết!

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]