Ngày hôm nay của tháng hai, gợi lại nhiều kỷ niệm để bâng khuâng. Đấy là ngày Valentins – ngày tình yêu.
Ngày tình yêu hay có kẹo sôcôla và chắc là không thiếu … thơ. Thơ để thêm những niềm tin và yêu cuộc sống hơn.
Đâu đó có một ngày chưa xa, sao mà vắng quá. Thiếu bánh kẹo đành, mà những lời có cánh cũng “xao xác”.
Chiều hôm nay gió lạnh
Đẩy em tới phòng anh
Em ơi nghèo không bánh
Anh chỉ có chút tình.
Ngày tình yêu hay có kẹo sôcôla và chắc là không thiếu … thơ. Thơ để thêm những niềm tin và yêu cuộc sống hơn.
Đâu đó có một ngày chưa xa, sao mà vắng quá. Thiếu bánh kẹo đành, mà những lời có cánh cũng “xao xác”.
Chiều hôm nay gió lạnh
Đẩy em tới phòng anh
Em ơi nghèo không bánh
Anh chỉ có chút tình.
Còn hôm nay, lại đầy đủ quá.
Tất cả đã hiển hiện trong đời thường. Và con người hiện đại làm rất nhiều để có được nó.
Nhưng có chút “ buồn “ sâu lắng . Đó là có một bài thơ ngắn khi đọc thật nhiều cảm động, cho những gợi mở cảm xúc lạ:
Anh theo bạn ra phố huyện làm thợ
Nợ áo cơm nên ít về nhà
Chiều nay tắt rừng ngang qua bản phố
Váy em kìa! phơi trước cửa người ta.
( sưu tầm - giải nhất thơ blog năm 2013)
Bạn hãy chia xẻ và để lại những lời bình phẩm nhé.
Trác Dũng
Tôi thích bài sau ( bài thơ MÙA PHƠI VÁY của Hoàng Anh Tuấn. CA Lào Cai hơn )
Trả lờiXóaTuấn còn trẻ nhưng viết khá nhiều. Thơ dung dị mà khá sâu sắc . Cuộc thi thơ này bài của HOàng Anh Tuấn hay hơn bài được giải nhất của SÂM CẦM.
Dò trên mạng thấy khổ cuối bài thơ MÙA PHƠI VÁY như sau:
Trả lờiXóaAnh xuống huyện theo bạn bè làm thợ
Nợ áo cơm ít có dịp thăm nhà
Chiều nay tắt đường rừng qua bản Phố
Váy em kìa, phơi trước cửa người ta?
Cấu tứ thơ đúng và hay hơn trong bài. Ngoài khổ cuối là cả một bài thơ dài:
Qua giêng hai rẽ sang mùa phơi váy
Khi màu khèn đã phai nhạt hội xuân
Bên cọn nước tay em vò vạt nắng
Váy vén cao suối lượn bắp nõn ngần
Đầu vách nứa anh gọi lời thương mến
Khẽ thôi anh, nả trở giấc tan sương
Bắt đền đấy, xà cạp em lấm cỏ
Cái đêm tình thức trắng giữa lều nương
Vai lù cở em địu mùa xuống chợ
Bước xuân đi khó cản cuốn như mê
Mùi thắng cố, rượu ngô, và phân ngựa
Mô hôi anh níu váy chẳng cho về
Váy hoa nở trên bờ rào vẫy gió
Lũ bướm non hau háu mắt khát thèm
Đám trai bản muốn hóa thành lũ bướm
Bay lạc vào miền thổ cẩm trong em
Chúng đâu biết anh đã thành con bướm
Của riêng em giữ nhịp váy đong đưa
Em chẻ củi, xe lanh hay cõng nước
Nhớ canh chừng cất váy kẻo trời mưa
Anh xuống huyện theo bạn bè làm thợ
Nợ áo cơm ít có dịp thăm nhà
Chiều nay tắt đường rừng qua bản Phố
Váy em kìa, phơi trước cửa người ta?
HOÀNG ANH TUẤN
Lâu lắm rồi blog này mới có bài viết đọc rất xúc động,cám ơn Chít đã kiếm tìm đăng toàn văn bài thơ của HAT,mình tìm thấy ở thơ này tâm trạng của mối tình đầu,của những tình yêu bất thành,của những cảm xúc ngây ngất khi đang yêu,niềm tự hào yêu và được người đẹp yêu thầm kín- dù chỉ tồn tại bằng những kỷ niệm xưa và rồi nó chỉ sống mãi trong tim của một người. Biết nói sao cho đủ nhỉ?. Cám ơn ba bạn Dũng (Trác+Chít) Luân(Đen) nhân ngày Valentin 2016
Trả lờiXóaVáy em kìa, phơi trước cửa người ta?
Trả lờiXóaMới xa anh có mấy tuần làm thợ
Mà đã đi tìm nơi phơi váy đâu xa
Thế mới biết chiến binh, ơi là khổ!