Lê Ngọc Huỳnh
Thân tặng các bạn đã từng công tác và học tập tại Trường ĐH Cơ Điện TN
Ngày ấy, chiến tranh !
Ngược tàu đêm
tôi vội lên đường
T-Ba Nhất rẽ vào
đúng nơi tìm đến
Tự hào thay Cơ Điện tên trường
Rừng bạch đàn gió lay xào xạc
Nhà cửa nhấp nhô bảng lảng làn sương.
Chính nơi đây
tiết đầu bài giảng
với giáo trình giáo án nhiều chương
Chính nơi đây
ngày đầu đồng nghiệp
với thầy cô mẫu mực sáng gương.
Ở đồi bên là dãy nhà Liên Bộ
Đội ngũ chuyên môn nòng cốt của trường
Đồi bên này các bộ môn Cơ Bản
Cùng bếp ăn gần gũi yêu thương.
Sáng ngủ dậy đầy bàn bánh cắt
Tôi ngạc nhiên thấy cảnh lạ thường
Tổ trưởng công đoàn bảo ăn tùy ý
Hết bao nhiêu ghi sổ trên tường
Bữa trưa đó ngồi ngoài sân xi xụp
Mì hạt độn cơm khô cá nhiều xương
Đĩa rau luộc âu "canh toàn quốc"
Chuyện râm ran khoa học bốn phương.
Nhà hiệu trưởng ở sườn đồi đối diện
Cùng ở chung là cậu bé tên Hiều
Vợ ở xa không con khi lớn tuổi
Ông nuôi Hiều vui cảnh sớm chiều
Thầy Đỗ Phú nhiệt tình và đôn hậu
Người hiệu trưởng đầu tiên tôi nhớ thương nhiều...
Những khóa đầu gian lao vất vả
Vượt suối băng rừng tìm kiếm nứa bương
Làm lán dựng nhà nắng mưa chẳng quản
Bụng đói mì hôi rét buốt thấu xương
Nhưng tuổi trẻ làm nên tất cả
Trường mới dựng lên bừng sáng Tích Lương (*)
Kể từ K5, K6 vào
trường mở mang nhộn nhịp
Thầy "tuổi hăm"
trò mười tám đôi mươi
Những khóa sau càng đông vui thân mật
Mới gặp từ xa đã nhoẻn miệng cười
Khu tập thể chục dãy nhà tre nứa
Cuối buổi chiều tất cả mải mê chơi
Ngày lên lớp đêm thức khuya ôn tập
Dưới ánh đèn những khuôn mặt sáng ngời
Giờ học tối thầy xách đèn phụ đạo
Trò cảm thương khi gặp buổi mưa rơi
Rồi cứ thế đông qua hè tới
Thầy trò xa nhau thổn thức đầy vơi
Bao nhiêu cặp chắc chúng mình đã biết
Nên vợ nên chồng gắn bó suốt đời
Nhưng có cặp xa nhau luyến tiếc
Đến bây giờ gặp lại chẳng muốn rời.
*
Nay về trường đúng Ngày Truyền Thống
Cảnh cũ người xưa lòng dạ rối bời
Đứng lặng không lời nhưng chung nhịp đập
Cơ Điện thân yêu ĐẸP KỈ NIỆM MỘT THỜI.
12/2015
Thân tặng các bạn đã từng công tác và học tập tại Trường ĐH Cơ Điện TN
Ngày ấy, chiến tranh !
Ngược tàu đêm
tôi vội lên đường
T-Ba Nhất rẽ vào
đúng nơi tìm đến
Tự hào thay Cơ Điện tên trường
Rừng bạch đàn gió lay xào xạc
Nhà cửa nhấp nhô bảng lảng làn sương.
Chính nơi đây
tiết đầu bài giảng
với giáo trình giáo án nhiều chương
Chính nơi đây
ngày đầu đồng nghiệp
với thầy cô mẫu mực sáng gương.
Ở đồi bên là dãy nhà Liên Bộ
Đội ngũ chuyên môn nòng cốt của trường
Đồi bên này các bộ môn Cơ Bản
Cùng bếp ăn gần gũi yêu thương.
Sáng ngủ dậy đầy bàn bánh cắt
Tôi ngạc nhiên thấy cảnh lạ thường
Tổ trưởng công đoàn bảo ăn tùy ý
Hết bao nhiêu ghi sổ trên tường
Bữa trưa đó ngồi ngoài sân xi xụp
Mì hạt độn cơm khô cá nhiều xương
Đĩa rau luộc âu "canh toàn quốc"
Chuyện râm ran khoa học bốn phương.
Nhà hiệu trưởng ở sườn đồi đối diện
Cùng ở chung là cậu bé tên Hiều
Vợ ở xa không con khi lớn tuổi
Ông nuôi Hiều vui cảnh sớm chiều
Thầy Đỗ Phú nhiệt tình và đôn hậu
Người hiệu trưởng đầu tiên tôi nhớ thương nhiều...
Những khóa đầu gian lao vất vả
Vượt suối băng rừng tìm kiếm nứa bương
Làm lán dựng nhà nắng mưa chẳng quản
Bụng đói mì hôi rét buốt thấu xương
Nhưng tuổi trẻ làm nên tất cả
Trường mới dựng lên bừng sáng Tích Lương (*)
Kể từ K5, K6 vào
trường mở mang nhộn nhịp
Thầy "tuổi hăm"
trò mười tám đôi mươi
Những khóa sau càng đông vui thân mật
Mới gặp từ xa đã nhoẻn miệng cười
Khu tập thể chục dãy nhà tre nứa
Cuối buổi chiều tất cả mải mê chơi
Ngày lên lớp đêm thức khuya ôn tập
Dưới ánh đèn những khuôn mặt sáng ngời
Giờ học tối thầy xách đèn phụ đạo
Trò cảm thương khi gặp buổi mưa rơi
Rồi cứ thế đông qua hè tới
Thầy trò xa nhau thổn thức đầy vơi
Bao nhiêu cặp chắc chúng mình đã biết
Nên vợ nên chồng gắn bó suốt đời
Nhưng có cặp xa nhau luyến tiếc
Đến bây giờ gặp lại chẳng muốn rời.
*
Nay về trường đúng Ngày Truyền Thống
Cảnh cũ người xưa lòng dạ rối bời
Đứng lặng không lời nhưng chung nhịp đập
Cơ Điện thân yêu ĐẸP KỈ NIỆM MỘT THỜI.
12/2015
Đọc baì thơ của Thầy HUỳnh thấy hiện lên trước mắt bếp k1( bếp giáo viên) mà k5 ngày đầu vào trường trong khi chờ thi kiểm tra cũng được ăn ỏ đấy. Thấy đồi bạch đàn k5 mà đêm tối thầy xách đèn chai xuống kiểm tra lớp tôi học toán. Người thầy tận tuỵ với lớp tôi niên khoá 69/70. Chúng em cám ơn Thầy rất nhiều.
Trả lờiXóaTình cảm của thầy Huỳnh cũng giống chúng em. Mỗi khi nhớ đến Trường là nhớ lại những ngày vô cùng khó khăn nhưng đầy sức sống. Cám ơn Thầy đã thổi vào ngày 6-12 một làn gió thắm đượm tình thầy trò.
Trả lờiXóa