Nguyễn Doãn Thọ - K6MB
Năm 2005 Đoàn CCB cơ Điện lên thăm Đà lạt khi trở về về từ Sài gòn.lần
đầu biết Đà lạt tôi có ngay cảm nhận nét mông mơ,thanh lịch và gian dị
của thành phố cao nguyên này.Đà lạt khi đó còn vắng người,hầu như chỉ
thấy các tà áo trắng của nữ sinh trên phố,cuối chiều thì đông thêm nhờ
viên chức tan sở.Tóm lại Đà lạt thanh bình, yên ả và dịu ngọt với cảnh
sắc nên thơ và tràn đầy hoa.
Năm nay chúng tôi lên Đà lạt từ Nha
trang theo con đường mới nâng cấp nhẵn và rộng rãi mà chỉ có 160 km
thôi.Mới bẩy năm mà tôi không nhận ra Đà lạt xưa nữa rồi.Đường phố như
bé lại bởi người đi lại đông đúc suốt ngày, nhà cửa xây nhiều thêm mà
lại ngay sát đường.Người ngụ cư tăng thêm quá nhanh nên người làm dịch
vụ tăng theo không kém :chợ ,cửa hàng ,xe ôm...Đà lạt không thanh bình,mơ mộng nữa rồi,rừng thông thu hẹp,vườn hoa luôn bị dòng xe cộ che lấp đâu còn chỗ ngắm thỏa thích nữa.Nghe nói có một đại gia xây dựng còn xây tặng cho một quan chức cao cấp một khu biệt thự ngay đầu vào thành phố khủng lắm,nhưng chúng tôi không thèm xem.Được Liệu giới thiệu trước về ngôi nhà kỳ dị thế là tranh thủ đi xem
Khi mua vé vào xem chúng tôi được giảm nửa giá.Ngay phòng đầu khi đọc lời giới thiệu về chủ nhân,ý đồ khi thiết kế và xây dựng thì cảm nghĩ của tôi thay đổi.tôi cho rằng chữ kỳ dị không hợp lắm mà có vẻ hơi bị khuếch đại. Nằm trên khu đất không rộng ,trong con phố nhỏ nên không gian hơi bị bó và thiều vị trí ngắm từ bên ngoài như các ngôi biệt khác của Đà lạt.Đó cũng là nguyên nhân ta thấy các kết cấu kiến trúc,không gian ngôi nhà đều nhỏ.Tuy có sân ,sảnh nhưng cũng nhỏ bé.Có lẽ chỉ gọi là kỳ lạ thôi .
Quay trở lại thăm biệt thự Bảo Đại tôi thấy nó xuống cấp nhiều,bởi vậy đã phải sửa đôi chỗ.Khách tham quan đông hơn cũng làm mất sự tôn nghiêm vốn có của di tích.Ngoài sân,vườn có nhiều dịch vụ :thuê ngựa,chụp ảnh ,bàn hàng lưu niệm cũng gây phản cảm cho khách du lịch.Có lẽ chỉ có cảnh quan của hồ làm cho tôi thấy được sự tĩnh lặng của thành phố ngàn hoa này bởi ngày thường lên chưa có người đi thuyền,đạp vịt nước...
Năm nay chúng tôi đến thăm cơ sở thêu nổi tiếng "Hội quán XQ".Sao lại XQ ,đây là chữ cái đầu tên của hai vợ chồng người sáng lập ra cơ sở thêu nổi tiếng này.Trên một góc của quả đồi rông hoang sơ trước đây ,chủ nhân đã cho xây dựng nhiều căn nhà khác nhau về kiến trúc xen lẫn các vườn cây,suối nước vừa tự nhiên vừa nhân tạo.Đó là một quần thể nhà vườn đa dạng nhất mà tôi được biết.Trong mỗi căn nhà có trưng bày các sản phẩm ,không phải gọi là tác phẩm mới đúng.Các bức tranh thêu đẹp lạ thường nhờ bàn tay mấy đời nghệ nhân cần cù lao động nghệ thuật làm ra.Chủ đề,cách bài trí,ánh sáng của đèn màu làm cho người xem ngỡ ngàng như lạc vào Tiên cảnh.
Sự đa dạng,phong phú của các phòng trưng bày khiến ta bị lôi vào một mê cung không dứt ra được và cũng không thể biết đường ra nếu không có chỉ dẫn.Đặc biệt là nơi nào cũng có các cô thợ thêu trẻ cần mẫn dịu dành ngồi thêu miệt mài với nụ cười không tắt trên môi mỗi khi quan khách hỏi điều gì.Hơ một tiếng mới xem xong sơ bộ ,tôi nói vậy vì mình chỉ kịp cảm nhận đến vậy thôi chứ nếu xem kỹ hay nghiên cứu có lẽ phải vài ngày chứ đùa.
Đà lạt bây giờ là thế đấy ,tôi khám phá nhiều cái mới ,cái lạ của nó .Nhưng tôi không tìm lại được nét mộng mơ, thanh thản và yên ả nữa rồi.Điều này chính cô gái hướng dẫn viên chúng tôi đi thăm Đà lạt cũng khẳng định với tôi dù cô gái gốc Bắc ấy được sinh ra tại thành phố này.
THÔNG BÁO TIN BUỒN
Trả lờiXóaCụ Nhã là Mẹ của Đặng Văn Hưng Cựu sinh viên K6-K8 Đại học Cơ Điện và CCB E66-F304 mới mất chiều qua 16-11-2012 ,hưởng thọ 85 tuổi.
Lễ viếng từ 14 g ngày 17-11-2012 tại nhà riêng số 4 ngách 123/5 Khương Thượng(đi lối cạnh trường Thủy Lợi-đường Tây Sơn vào).
Hội K6 xin mời các bạn SV K6-CCB Cơ Điện tập trung đến viếng Cụ vào hồi 9 giờ sáng ngày 18-11-2012 tại đầu ngõ 125 Tây Sơn cạnh đại học Thủy Lợi,
Con trai: Đặng v Hưng Kính báo
Thay mặt BLL K6 và CCB Cơ Điện Nguyễn doãn Thọ
kính mời.(các bạn biết tin này báo cho người khác cùng biết,cảm ơn )