Nguyễn Trọng Luân - lính K5
Tôi cứ lẩn thẩn làm sao ấy. Người ta thì lo chuyện chứng khoán, chuyện bất động sản, chuyện con cái vào được chỗ làm thơm tho ... Đêm, cứ cả nhà ngủ tôi lại hút thuốc ngoài ban công, lại tự mình nhớ về ngày xưa, chuyện trường cũ, chuyện đời lính. Và những lúc ấy, cả người đã chết người còn sống kéo về như đang trò chuyện với mình, cật vấn mình và rồi mình biện hộ, mình thú nhận những sai trái mà mình đã làm ngày xưa, mình hăng hái tự khoe những gì mình đã làm được, đã giành giật được trong cõi đời nhiễu nhương này. Mình hoan hỉ được chốc lát. Khi điếu thuốc đã tàn mình quay vào phòng ngủ, nhìn lên tường, bức ảnh chụp hồi còn ở lính với những đồng đội ĐHCĐ đăm đăm nhìn mình, mấy thằng bạn như diễu cợt mình. Tắt đèn đi ngủ mà nụ cười mấy thằng lính Cơ Điện cứ nhăn nhở cứ sát muối vào lòng. Quái lạ thật, tao có làm gì sai đâu, tao vẫn nhớ chúng mày đấy chứ, tao có đến nỗi nào...Một chuỗi cười vang trong đêm. Ha ha, hoá ra mày vẫn không thoát ra được cái mai con rùa quá khứ. Cựa quậy mãi mày vẫn chỉ là mày thôi con ạ. Còn nghĩ được đến chúng tao là còn được, có những thằng Cơ điện bây giờ nên ông nên anh có bao giờ nó nghĩ tới chúng tao, tới những thằng cùng cắt tranh chặt nứa Quảng Chu, chợ Mới Bắc Kạn, cùng vét miếng mì trong cái rá khô không khốc ở Tích Lương đâu. Mày còn được, còn được ...
Suốt đêm cật vấn mình, huyễn hoặc mình rồi lại tự an ủi mình. Đời là vậy mà, mỗi người có số của mình. Nhưng như cuộn phim cũ bây giờ tở ra mọi nỗi muốn nhớ không nhớ ra được trong đêm lại hiện về. Mọi điều đã quên lại hiện ra chói lói hệt như ngày hôm qua. Bạn tôi, những người lính cơ điện đã hi sinh, đã bị thương đã từng hút chết lại hiện ra. Chúng nó vẫn thế, trẻ trung cười toe toét, khuôn mặt thư sinh mà rắn rỏi. Chúng nó đưa bàn tay trai tráng đôi mươi xoa cái đầu bạc của tôi cười hơ hớ. Mày khá, cái thứ nhà quê ăn sắn giỏi hơn ăn bột mì mà lại có nhà Hà Nội, mày giỏi.. giỏi. Mình đưa tay nắm vội bàn tay thằng bạn cùng lớp, vút cái chẳng thấy đâu. Ngoài trời i ỉ tiếng xe máy về khuya ở một ngõ phố heo hút. Đêm Hà Nội buông tôi rơi về một đêm xa lăng lắc ...
Một mùa khô trên Trường Sơn. Lúc đó ở trạm T78 Ngã ba Đông Dương. Một ngày buồn của lính ĐHCĐ. Hôm nay, đại đội phải khiêng gửi binh trạm bốn thằng lính Cơ điện. Năm ngày trước đó anh Đoàn k6, Bùi Thái Hà k5IB, Bùi Tiến k5IA, Triệu Bình k6Ma ngã bệnh. Dốc đá, suối sâu, trời nắng như rang mà chúng nó vẫn lê lết không chịu tụt lại phía sau. Nhưng bây giờ thì hết chịu nổi. Anh Đoàn dễ cao tới met tám giờ chỉ như cây gỗ khô nâu xỉn. Triệu Bình hai hố mắt lõm hút như cái sọ đầu lâu. Hà bún người như cái dải khoai nước, còn Bùi Tiến nó không còn nói được nữa. Ngó vào võng lúc khiêng bốn người đi, bọn lính CĐ thằng nào cũng khóc, chắc chúng nó vùi ở đây thôi. Mà đây là tỉnh nào nhỉ? Cán bộ bảo đây là tỉnh Át Tô Pư của Lào. Trời chiều đỏ ôi ối, rừng khộp đầy lá rơi to như những cái bánh đa đầy mụn ghẻ . Đêm ấy những thằng CĐ im lặng trên võng. Triệu Bình ơi, Bùi Tiến ơi, Hà ơi, anh Đoàn ơi! Chúng tôi mở mắt nhìn trời mùa khô Trường Sơn rin rít gió và tiếng côn trùng ray rứt .
Ba năm lặn lội trong đạn bom. Ngày tiến đánh Sài Gòn lính CĐ cuốn ào ào theo đại quân. Tôi và Ngô Thịnh K6 đánh theo hướng Củ Chi về Dinh Độc Lập. Trong hướng chúng tôi có Tứ râu ( về k10 ). Lương xuân Cảnh (k9), Cận k5, Lân k4, Ngôn k4, Hoàng Tuấn k5, Quyết k5, Dương phỉ k5...
Chiều ba mươi tháng tư, chúng tôi đóng quân trong nhà thi đấu Phan Đình Phùng. Khi thành phố lên đèn, Sài Gòn như chưa hề có chiến tranh. Thành phố tinh khôi và trong đêm vẫn nghe thấy tiếng còi tàu từ bến cảng vọng về. Khuya lắm tôi và Ngô Thịnh nằm trên nóc nhà bâng khuâng nhớ những bạn bè Cơ Điện không còn về đến đây. Tiêu k4 què chân trên đường 7, Văn Đình Hà k5IB chết vùi trong hầm trên Gia Lai, Lương Lợi k5ma thân thể phá ra nhiều mảnh vì hứng trọn một quả cối 81 trên Pờ lây cu, Vượng k4I chết khi chưa kịp vào chiến dịch Ban Mê Thuột , ...
Sài gòn tháng năm. Lại đúng vào mùa thi, những người lính SV chợt nhận ra mùa tất bật nôn nao kỉ niệm của mình. Bao người lính SV nằm lại rải rác trên những cánh đồng quanh Sài Gòn vào đúng mùa thi cuộc đời. Chúng tôi những người may mắn lãnh trách nhiệm trở về thi cử cho ngày mai.
Tôi trở về, náo nức hỉ hoan. Tôi tha hồ kể về chiến trận, bạn bè cùng lớp nghe say sưa và thán phục. Chúng tôi lấp liếm những thiếu hụt kiến thức bằng những chiến công. Có lúc chúng tôi bước qua khuyết điểm bằng đôi dép cao su mang về từ chiến trường. Một thời sau chiến tranh thương hiệu lính SV trở về làm bao cô gái ngưỡng mộ .
Rồi chúng tôi ra trường, rồi có nhièu người thăng tiến. Cuộc sống cuốn đi với vợ con cơm áo chẳng còn nhớ tới ngày đã qua, nhớ tới một thời mình đã sống được nhờ bao người đã hi sinh. Mình thăng tiến nhờ những người đồng đội không bao giờ thăng tiến, họ mãi mãi là binh nhì binh nhất đang nằm đâu đó trên Trường Sơn. Mỗi năm một lần gặp bạn cũ cùng lớp cùng khoá lại ồn ào rượu bia, vung tay múa chân kể thằng này thằng nọ làm cái này cái kia và cũng đôi lúc nhắc tới những người bạn hi sinh năm ấy ngày xưa rồi lại chìm vào trong men trong cười trong mắt.
Đêm tháng bẩy. Vài ngày nữa người ta sẽ đến nghĩa trang nhang khói. Chỉ một ngày 27/7 thôi, khói hương nghi ngút trên những nấm mồ, khói hương thì nồng nàn mà bia mộ thì dửng dưng. Nguyện ước của CCB Cơ Điện nhỏ nhoi mà sao khó thế? Giá những ngày này trường ĐHCĐ có một tấm bia tưởng niệm hàng trăm người SV liệt sĩ không về thì khói hương thắp cho các anh sẽ làm sáng trong thêm mái đầu lớp SV trẻ. Tượng đài thì dễ mà sao cũng khó thế.
Đêm nay, đêm tháng bẩy tôi và các bạn SV Cơ Điện từng đi lính sống sót trở về xin điểm tên các anh, nếu có thiếu tên ai xin anh linh lượng thứ, xin các anh giúp chúng tôi kính cẩn chép lại tên tuổi bạn mình, những người đã hi sinh cho chúng tôi được trở về. Những người SV CĐ mãi mãi nhớ các anh!
Luân ơi danh sách Liệt sỹ ĐH Cơ Điện mới có được 30 người mà nhiều người chưa đủ Họ ,Quê,ngày hy sinh ,nơi hy sinh...Việc dựng Đài kỷ niệm "Thày ,Trò ĐH Cơ Diện Xếp bút nghiên nhập ngũ Chống Mỹ cứu Nước " vẫn chưa làm được.Các CCB Cơ Điên ta chưa làm được gì nhiều cho các Liệt sỹ,buồn lòng lắm Luân à.Những ngày tháng 7 này lại nhớ các đồng đội không về mà ứa nước mắt.Đề nghị Đào Việt Dũng chuyển bài này của Luân cùng danh sách Liệt sỹ hiện có và Ảnh Liệt sỹ nếu có lên trang WEB của Trường ĐH KTCN nhé.các Bạn có đồng ý với Tôi là Quyết tâm năm 2012 là cùng phải làm được Đài kỷ niệm hoạc chí ít là Bia vinh danh Liệt sỹ Cơ Điện không.
Trả lờiXóacác trường khác có danh sách liệt sĩ SV mà sao trường ta không có . dã nhiều lần đề đạt mà trường ta vẫn không dựng nổi một tấm bia Vinh danh các Liệt sĩ là SV của trường . Buồn lắm thay
Trả lờiXóaTôi xin tiếp ý tưởng của Trọng Luân biết một số danh sách Liệt sĩ đưa lên đây các bạn bổ xung thêm ;
Trả lờiXóa1 Nguyễn Văn Luyện k5E: văn đức Đong triều QN
2 Phạm hữu Lượng k5E :Thái phúc Thái Thuỵ Thái Bình
3 Lương văn Lợi k5Ma :Đốc tín Mĩ đức Hà tây
4 Văn Đình Hà k5Ib : Thanh Chương Nghệ an
5 .... Vượng : k4I : Quê không nhớ
Mong các bạn ghi tiếp vào danh sách .
6 ...Hoá k6M : quê Thái bình hi sinh ở Gia lai
Trong danh bạ K6 ở cột bên phải màn hình có ghi 11 liệt sĩ thuộc K6 (trong đó có Hóa rồi). Không biết đã đủ chưa, đề nghị mọi người đóng góp thêm!
Trả lờiXóahỡi các bạn k4,5,6,7 chúng ta hãy nhớ và ghi tiếp tên của bạn mình đã hi sinh như một nén nhang lòng nhớ bạn . Bởi đã lâu quá rồi ta không thực lòng nhớ về họ ...
Trả lờiXóaSinh Viên K46 sẽ mãi ghi nhớ công lao của thế hệ 40 về trước
Trả lờiXóaBạn Sinh viên K46 thân mến,trước hêt xin cảm ơm Bạn đã tham gia vào Blog K6 này và có ý kiến quý báu đó.Mong Bạn ghé thăm thường xuyên và có bút danh cũng như tự giới thiệu về mình cùng các Bạn khác không nên nặc danh vì chúng Tôi luôn hoan nghenh tất cả Ai tham gia với K6, chúc Ban khoẻ và nhiêt tình hơn nhé.
Trả lờiXóa