NGUYỄN TRỌNG LUÂN - k5
Có một thời vừa mới đâu đây
Nơi bụi bặm thành phố này hoang phí
Ta từng có những tháng ngày hoan hỉ
Sau đạn bom vàng vọt cả yêu đương
Bỏ lại sau lưng cơn đói chiến trường
Mà trước mặt bon chen người với bụi
Ta cố dấu ta về từ chiến địa
Mà đi đường chân bước nhấc lên cao
Ấy là thời yêu cũng rất cần lao
Là những chén chè bâng khuâng quán cóc
Dấu cô đơn gồng mình vợ gầy con khóc
Tiếng nhạc gầy băng cối phố đi qua
Nỗi nhớ ngày xưa nhớ tiếng rao quà
Nỗi nhớ cứ hanh hao người đã cũ
Bên gốc hồ ta với em lạnh quá
Đĩa ốc khuya dinh dính lá me rơi.
Thế mà ta bấu víu rất đơn côi
cơm với áo bước ra từ súng trận
Em ngơ ngác cơn sốt rừng năm mấy bận
Những tháng ngày Hà Nội nắng vàng ươm.
Ta gọi là nỗi nhớ cô đơn
Trong leng keng tiếng đi về bươn chải
lặng lẽ phooc pa ga gió hồ tây lầm lũi
Em biết đâu anh nhớ bạn chiến trường.
Có một thời giữa phố cũng cô đơn
7/2021 NTL.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]