K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

15 tháng 2, 2020

CHUYỆN CŨ NHẮC LẠI ...

Thọ mom


nhân máy tính lại gõ được có dấu Tôi mở các Trang cũ ra thấy ở Trang quân sử Việt Nam có nhiều bài viết cũ .tôi sẽ chuyển sang Face cùng các Bạn đọc cho vui :

CHUYỆN KHÁM THƯƠNG TẬT CỦA TÔI

Tháng 3-1973 trung đoàn 88 hành quân về đến Xuân Mai-Chương Mỹ -Hà tây.Từ ga Thường tín xuống tầu chúng tôi được lên xe Zix loại 2 cầu mới cong chở đi.Trước khi lên xe còn được gặp mấy cậu lính Hà Tây cùng đại đội bị địch bắt hôm 3-9-72 đã được trao trả ra đón ,cùng lên xe về đơn vị luôn .
Những ngày đầu chúng tôi về ở trong dân tại Quảng bị gần Chúc Sơn,anh Kiên người Thanh hóa là B trưởng.Tôi nhớ hôm tập trung toàn E88 ở gần hồ nước,có E trưởng Phạm Duy Tân dẫn đầu .Đại úy Nguyễn minh Tước là tham mưu trưởng đứng hô trước hàng quân oai hùng lắm (sau này các anh ấy đều là Đại tá sư trưởng 308 cả )
Một hôm tôi không nhớ thời gian nào có lệnh tất cả lính chiến bị thương đi viện về lên quân y của E88 để khám thương tật. Chúng tôi di bộ lếch thếch từ đai đội lên cũng đến 4-5 km.Tôi vào khám ,với các vết thương toàn phần mềm quanh sườn, ngực, đầu ,cổ và cẳng tay...đến hơn 40 vết.Duy ở Cằm phải có hai vết đạn AR15 tuy đã lành nhưng để lại sẹo như 2 ngón tay lằn lên trông cũng gớm giếc.Chính thế nên bác sỹ khám cho tôi ghi phiếu xong chỉ xếp có 15% thôi.Tôi không hài lòng nên có ý kiến đề nghị xem lại bởi tôi bị nhiều vết ,chỗ cổ còn mấy mảnh lựu đạn nhỏ nổi cục lên ,lại tính vết ở cằm làm ảnh hưởng đến sinh hoạt và dung mạo.Ngần ngừ một chút bác sỹ cầm phiếu lên chữa lại thành 18%,tôi chưa chịu lại nói "anh xem lại năng tỷ lệ 15 với 18 thì khác gì nhau chỉ có 3 tháng lương máu thôi. vết sẹo trên mặt thế này thì gái nó thấy chạy hết làm sao lấy được vợ ".Đại úy bác sỹ người Hưng Yên tôi không nhớ tên thấy tôi nói vậy thì cười tủm ,tân ngần một thoáng rồi nói :Thôi để tôi họp hội đồng rồi đề nghị cho anh chứ sửa 2 lần thì không được.
Ra ngoài ngồi chờ cho các lính khác khám hết lượt ,lúc đó hơn 13 g Hội đồng họp xét ,tôi cứ ngồi trước cửa nhìn vào nghe ngóng.Mãi cho đến khi đại úy bác sỹ giơ tay ra hiệu cho tôi biết và gật gật đàu ý là được nâng lên 21% rồi tôi mới thở phào và đứng dậy ra về nhìn quanh chẳng còn ai cả.Hai tháng sau có quyết đinh trên Sư đoàn về công bố tôi là thương binh hang 1/8 là hạng bét 21% do thượng tá Nguyễn Hiền phó chính ủy sư ký.Đến cuối tháng 9-1973 diễn tập phòng ngự A9 xong tôi nhận được tinh cho trở về học tiếp đại học.Vậy mà mãi đến 4-11-1973 mới có quyết định chính thức.Trước khi về tôi lên quân nhu trung đoàn đổi chiếc chăn sui lấy chăn bông và quân phục mới.
Đấy chuyện khám thương tật của tôi nó phải như vậy .hiên tôi vẫn giữ được tờ quyết đinh do thượng tá Nguyễn Hiền phó chính ủy sư đoàn ký làm kỷ niệm. Gần đây do tham gia BLL CCB E 88 Tôi có gặp lại cụ Hiền đã là thiếu tướng hiện nghỉ hưu ở Việt Trì

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]