Trần Minh Hải, tự truyện
Năm 1970 tôi và Anh con ông bác ruột, đèo nhau bằng xe đạp vượt >40km tới Vân đình để...xem bói ông thày nổi tiếng. Xem ngày giờ sinh, xem tướng mạo và "Anh có 10 cái hoa tay, có chữ M, có Quý nhân phù trợ thoát nạn đao binh" và nội dung khác (ko kể ra đâu, vì nó là bí mật cuốc gia) Ngẫm có hoa tay-hay vẽ vời mà đời binh nghiệp Tôi ko phải vào Chiến trường, mất mấy tháng lính đại trà, sau cấp trên từ B,C cho tới E để ý tên vẽ tốt mà tuyển làm lính cậu. Chuyện phiếm hoa tay phần 2 đây ạDoanh trại đầu tiên 9/1972 của Tôi là nhà dân Xóm Rô, xã Thượng đình, huyện nha Phú bình, tỉnh đất chè (nửa tiểu đội ở 1nhà). Anh cả Đăng làm nm ở Hà nội ý chừng chán vợ, lấy cớ chiến tranh sơ tán ít về, để bà chị chít khăn mỏ quạ răng đen và cô con gái vò võ đợi chờ. Vợ chồng chú hai Đồng hú hí tập thể cơ quan, lâu lâu đảo tý gọi là. Chú út đăng lính để lại cô vợ trẻ 18,5 xuân, gái một con-phây phây-phốp pháp, thân eo ngồn ngộn sức sống, má hồng hào-khúc nào ra khúc ấy, mắt cứ là long văn lanh, thở mạnh...khi nhìn lũ lính trẻ.
A trưởng Huấn hai mặt con bình "Con bé này xa chồng, thèm giai lắm đấy"
Sáng 14/11/1972 Lũ lính A9 đi ăn sáng về đã nghe eng éc chỗ chuồng lợn, nàng Thu dâu út cụ Đối chủ nhà mặt hớn hở khoe: ”Các anh ơi chiều nay nhà em về chơi rồi!”. Rõ là mừng nhẻ, cưới vợ dăm tháng đang mặn nồng tình ái thì chú Đuyềnh nó nhập ngũ đi B, chừ thằng cu đã hơn 1 tuổi. Bố thằng cu bị thương ở đẫn mông đang an dưỡng ở Phổ yên, được bác hai Đồng nó đạp xe đi đón áng chừng trưa mới về, cụ chủ nhà chọc tiết con lợn còi, thủng thẳng vuốt chòm râu dài: ”Mời các chú tối xơi chén rượu nhạt mừng em nó đã vác xác về với tôi”.
Đến tận giờ Tôi vẫn nhớ cái lườm dữ dội của nàng dâu út ném thẳng vào mặt ông anh thứ hai, khi anh ấy níu tay chú út: "Tối nay chú vừa về mệt, sang ngủ nhà anh".
Sáng hôm sau Tôi được ở nhà làm báo tường cho trung đội, nàng Thu đá thúng đụng nia cứ ầm ầm.!mặt khó đăm đăm, thi thoảng ngó phía nhà anh hai-nơi Phu quân ệp do quá chén chiều qua, chừ vẫn đang kéo gỗ ?!
Trung đội cử làm báo tường B4 nộp cho C3D76 nhân 22/12 sắp tới-vì Tôi có hoa tay, hay vẽ phong bì cho lính gửi em yêu, khắc vành mũ cối cho lính (Tháp rùa, chùa 1 cột, đôi bồ câu đấu mỏ, tên em yêu, hoa hồng và súng Ak...) trang trí sổ tay Lính ghi bài hát và thơ, mý do là cựu sinh viên nhiều chữ nghĩa.
Làm báo được 1 lúc, Tôi đi sang C bộ xin thuốc đỏ về vẽ báo. Chừng 9h30 về tới đầu nhà, nghe tiếng thằng cu cháu khóc ngằn ngặt trong gian buồng, nhà vắng lại chẳng có ai cả, Quen lệ lính trông nhà hay giúp nhà chủ mọi nhẽ, Cái thằng Tôi bèn đẩy cánh cửa buồng gian trái luôn tối nhờ nhờ-hay khép hờ vào ẵm cháu…
Giời ạ, Tôi loá mắt bởi nhòm thấy một thân hình trắng lốp nổi giữa cái chiếu hoa, đang chìa cánh tay vỗ liên hồi vào bụng thằng cu (bị bó giò trong rừng tã lót giãy đạp tứ chi), Một thân hình Lính da xanh như đít nhái bén phủ lên trên đẫn trăng trắng ấy…kèm theo hai tiếng thở thi nhau gấp gáp hổn hển như 2 đầu tàu hỏa đang leo dốc. Đành im lặng và lủi ra nhanh, tim loạn xạ chỉ sợ chúng nó xấu hổ.
À hóa ra thơ các cụ để lại
"Mắt thợ Vợ lính"
"Ba năm du kích nằm kế, không bằng bộ đội nó về một đêm" . HSPT yêu thầm nhớ vụng, CSV ngây ngất mối tình đầu mộng mơ. Khi vào lính 5đ ni mới biết thực tế cuộc sông muôn màu, thấy 2 trong các lý do căn nguyên của câu thơ trên "Nó là như Rứa"
15/9/2017 một số CCB của D76 về nơi đóng quân đầu tiên và dự kỷ niệm 45 năm ngày nhập ngũ. Tôi có vào nhà xưa mình ở, chụp ảnh kỷ niệm với mẹ con cô Thu xưa, Cu cậu khóc ngằn ngặt hôm đó thì nay đã 45 tuổi dồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]