Trần Minh Hải - K6i
K6
chúng ta hân hạnh chào đón một loạt CSV k2 ưu tú, sau khi tu nghiệp ở
các trường ĐH danh tiếng đất Hà thành… đã trở về trường ĐHCĐ dưới mác
Giảng viên khoa Cơ bản “mới bóc tem” đứng trên bục giảng lần đầu tiên
tại lớp k6i. Vưỡn biết là kinh nghiệm giảng dạy của các vị bắt đầu từ
con số O, cơ mà nhớ nhất Thầy Bạt dạy Chính trị KT học. Người thầy nhỏ
thó có quả trán hói, giọng Hưng Yên quê ta, điệp khúc của thầy không
dưới bốn chục lần trong 2 tiết học “Chúng ta thấy rằng…” kèm theo khoảng
hai chục lần rút khăn mùi xoa ra lau trán, nom thầy vất vả hơn đi
cày…Đọng lại môn của thầy đến chừ là cái câu: ”1 cái rìu đổi được 20 cân
thóc“ mà thôi.Thế mà khi hỏi thi Oách xa lách lắm, chả thấy lau quả
trán hói ra tý nào. Còn cô Hương dạy môn Lý mặt đỏ lựng, ấp úng giảng…
đang dạy nửa chừng bỏ ra ngoài nói “Em chịu thôi…“ làm cả lớp ngỡ ngàng,
thầy Hùng TT bộ môn thì nhăn mặt
Thầy Khoa đẹp trai lại có thiện
cảm với Dũng Chít cùng là CCB là 1 nhẽ, nhẽ thứ 2 Chít là cán sự hình
học họa hình, Thầy quý hắn từ ánh mắt thiện cảm cái cười khoai khoái với
hắn, nhiều đẫn rồi. Cứ in trong óc cái đẫn: thầy công bố miễn thi vẽ KT
cho tên Chít và nhớ thầy quần áo diện là phẳng lì, hay giơ tay rất điệu
nghệ nhòm giờ từ quả Poljot bên cánh tay trắng mũm mĩm của mình. Thầy
thich nói chuyện phút giải lao giữa 2 tiết học rồi thầy cười rất tươi.
Gặp mặt CCB ở Hồ tây, thầy tâm sự ối chuyện rất lâu, nhớ cả gia cảnh của
tôi mừ…Chắc chư vị không nhớ tên thầy dạy Hóa đại cương đâu nhể, thầy Ngữ người gầy nhỏ rất hiền, bước đi từ tốn. Cái đận k6 ta thiếu rau… trưa, nỏ ngủ được tớ ra hái trộm ngọn rau khoai lang về luộc, cho cả phòng măm bữa chiều cho đỡ xót ruột, thầy đi dạy tiết đầu buổi chiều, có gặp tớ mấy lần, trò chuyện cảm thông SV lắm. Ngày 13.5.1971 thi hóa (số baó danh của tớ là 55/57) Thầy gọi lên trả bài thi, tớ thú thực ngay: “Thưa thầy em mới làm được hơn nửa ạ“, thầy nhìn tớ cười hiền từ, “Thật thà là tốt, tóm lại lý thuyết và 1 bài tập anh làm được, thế tôi hỏi anh 1 câu này nhé, anh trả lời được thì tôi cho đạt“. Tất lẽ dĩ ngẫu là tớ đã trả được cho thư viện SGK bác Kiều dinh viết dày cộp. Lại nhớ Dũng giòi, khệ nệ bưng quyển Hóa bô bô “Tao liều mạng ôn Vô cơ thôi, chết không oán hận” vào thi nó trúng tủ sơi điểm 4 ngon như xáo chó.
Ngày 13.2.1972 thi môn lý, Người chém tớ phập 1 nhát ngọt lừ (sau 15ph quay) tớ chết tức tưởi: bài làm giá mà đề thi viết là sẽ đạt. “Thầy ơi, sao chém em nhanh thế?, mừ ở k6a thầy hỏi thi hoa hậu Hà sao nhẹ nhàng thế? sao thầy hỏi lâu thế? Làm cả khóa ra nhòm vì thầy ngắm-trêu-hỏi lâu 60ph có dư, thầy còn cười cười nữa“. Mợ Hà mặt đỏ lựng… “Hà ơi, đằng ý có bị toạch như tớ không?” Thầy Lác ơi, chừ thầy đang ở nơi mô, em vưỡn còn nhớ thầy đây mừ: nom to béo, mặt đỏ gay, hai mắt lúng liếng, có quả xe đạp nam ghi đông quặp xuống như 2 cái sừng dê. Là GV duy nhất đi xe đến dạy k6, thầy lượn lờ khu T ba nhất, gang thép… Ngồi quán chị Thủy mù, bọn em nom thấy, đoán già đoán non Nhởn hay ve gái mú? rồi cười vang mấy đẫn thầy nghe được rồi để ý chăng..? Oan em quá thầy ơi! vì 18.5 1972 thi lại môn em được điểm 4 cơ mừ.
Có thể kể ra hàng loạt máy chém thời ấy, tôi nhớ nhất thầy Nhu: ngày 7/2/1972 thi môn toán, bài tôi làm tốt, cả phòng thi “khi người bước vào, tên nào cũng hãi” ngang với Nikolai. Tôi run bắn khi người gọi lên trả bài, may mà dăm câu người hỏi tôi đều vượt qua. Không tin nổi khi người “Khơ ra sô-bài anh làm tốt đấy” (cả lớp chỉ có tôi và cán sự Vị điểm 5, còn thì toạch nhiều). Anh Nguyên truyền đạt lại lời thầy Nhu “Bài anh Hải làm tốt nhất trong số người tôi hỏi thi hôm nay, thế ngày thường anh ấy học có chăm không ?”. Ôi chao mèo mù vớ được cá rán+may hơn khôn, giở nhật ký xem lại sướng âm ỷ rõ là lâu !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]