K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

27 tháng 4, 2018

THÔNG NHẤT

Image may contain: one or more people, people standing, suit and outdoor




VỤN !
Một cuộc gặp gỡ lịch sử làm cả thế giới tạm thở phào và mừng cho dân tộc Triều Tiên .
Một dân tộc anh hùng có lịch sử không thua kém bất kỳ dân tộc nào trên thế giới . Một nước nhỏ nhưng không " nhược tiểu " , không chịu làm phên giậu và trong lịch sử đã từng làm cho " thiên triều " bao phen khốn khổ !
Cái bắt tay của những người Triều Tiên ngày hôm nay cũng làm cho người hàng xóm khổng lồ lo ngay ngáy bởi chắc chắn họ không muốn cho Triều Tiên thống nhất . Họ chỉ muốn Triều Tiên vĩnh viễn chia cắt như Việt Nam mà họ và các cường quốc đã đàm phán sau lưng Việt Nam ở hội nghị Giơ Ne Vơ năm 1954 .
Các cường quốc không ai muốn cho Bắc Triều Tiên có và sử dụng " hàng nóng " vũ khí hạch tâm . Nhất là Trung Quốc , nếu Trung Quốc o bế , dung túng Bắc Triều Tiên có vũ khí hạch tâm thì Nhật Bản và cả Nam Hàn cũng sẽ không để yên . Với tiềm lực của hai nước này thì chế tạo và sản xuất vũ khí hạch tâm chỉ là một sớm một chiều . Trung Quốc không thể để xung quanh hàng xóm ai cũng lăm lăm vũ khí nguyên tử , họa diệt vong của " giấc mơ Trung Hoa " ngày càng hiện rõ .
Chắc chắn kế câu giờ của Kim Jong Un Mỹ và Trung Quốc đề không lạ gì . Không thể hạ vũ khí dễ dàng như thế , gương LyBi , Irac ...còn nóng hổi . Thiên hạ hãy chờ xem nhà " lãnh đạo ranh con " này có chiêu thức hóa giải gì trước mưu ma chước qủy trong những cái nhếch mép cười nửa miệng của Tập Cận Bình và những nắm đấm vào không khí của tổng thống Donal Trumph khi ông mặt đỏ tía tai đòi đánh phủ đầu Bắc Triều Tiên .
Dân tộc Triều Tiên từ xưa đến nay đều không chịu luồn cúi bất kỳ ai . Hãy xem tư thế của Kim Jong Un khi gặp Tập Cận Bình . Còn chúng ta , hãy tự so sánh !


NGƯỜI TRONG MỘT NƯỚC
Đây là cái bắt tay giữa hai nền chính trị đối nghịch nhau: dân chủ (tam quyền phân lập) và độc tài toàn trị (cộng sản) trên bán đảo Triều Tiên, nơi bị chia cắt thành Bắc Triều Tiên và Nam Hàn (Đại Hàn Dân Quốc) trong khoảng thời gian nội chiến từ năm 1950 - 1953.
Tổng thống Hàn Quốc, ông Moon Ja-in đã được Kim Jong-un mời sang thăm nhưng với một lời rào trước rằng: đất nước tôi với cơ sở hạ tầng giao thông cũng như các phương tiện rất tồi tệ, có thể sẽ khiến ông không hài lòng và cảm thấy khó chịu. Nhưng ông Moon vẫn luôn niềm nở và coi đó là một niềm hy vọng của một sự khởi đầu tươi đẹp nhất từ trước cho đến nay.
Một đất nước bị chia cắt thành hai quốc gia sau chiến tranh, nhưng sau 68 năm dân tộc này lại tiến tới một sự hợp nhất về lãnh thổ và chủ quyền lẫn thể chế. Rõ ràng những khởi đầu này là một bước ngoặt hết sức tốt đẹp dành cho nhân dân đất nước này. Họ không cần nổ súng hoặc ăn mừng trên chiến thắng đối với đồng bào mình, họ coi nhân dân ở bên kia biên giới vẫn là người cùng dân tộc và lãnh đạo Hàn Quốc luôn cố tìm mọi cách để hoà hợp, hoà giải để thống nhất cả hai miền Nam-Bắc làm một nhà và cùng phát triển.
Còn chúng ta, có học được gì từ họ không? Khi năm nào một bên cũng coi chiến thắng đối với miền Nam là lịch sử và vĩ đại nhưng là trên xương máu đồng bào, còn một bên thất trận luôn sục sôi căm hờn với “ngày quốc hận” để oán thù? Tất cả những biểu hiện ấy chỉ đơn giản là của những tâm hồn ích kỷ, dân tộc hẹp hòi, cực đoan và không có tấm lòng và trí tâm vì tổ quốc thực sự.
Nước Mỹ cũng rơi vào chiến tranh hai miền Nam - Bắc, khiến nhiều triệu người chết và gây ra bao cảnh tang thương, chết chóc, nhưng sau khi giành quyền kiểm soát toàn liên bang, miền Bắc không ăn mừng chiến thắng vì với họ đó là cuộc nội chiến bất đắc dĩ cần phải chấm dứt càng sớm càng tốt và cần để nó rơi vào lãng quên mau đi. Họ đối xử với những người thua cuộc như chính những người của bên thắng trận, những người hy sinh ở hai bên chiến tuyến vẫn được chôn cất cùng một nghĩa trang với nhau. Nước Mỹ không tổ chức ăn mừng ngày kết thúc tiếng súng thống nhất hai miền Nam - Bắc. Người Mỹ không để những người cùng một dân tộc bị phân biệt đối xử sau cuộc chiến và cũng không ai bị cải tạo về chính trị hay bị bắt bớ tù đày. Và nước Mỹ lại vĩ đại như nó vốn là như vậy ngay từ khi khởi sinh, bởi tinh thần quý tộc và đoàn kết Mỹ.
Còn trên đất nước chúng ta, năm nào cũng cất vang bài ca chiến thắng vang dội và vĩ đại trong những ngày cuối tháng 4, trong khi hàng triệu người vẫn cảm thấy đau thương và mất mát, vẫn rỉ máu trong tâm thức, những thế hệ vẫn tha hương và chất đầy những oán hận và cả những nỗi sợ hãi ám ảnh tột cùng. Những vết thương chiến tranh vẫn chưa nguôi ngoai vì bên thắng cuộc không dừng lại việc tôn vinh những thắng lợi trên sự thương đau của đồng bào mình, dù đã gần một nửa thế kỷ trôi qua. Làm sao có thể hoà giải khi day mãi vào nỗi đau của những người cùng một dân tộc? Trong khi, đất nước hiện giờ còn lâm vào bao thảm cảnh, nợ nần chồng chất, nghèo đói vây quanh, tham nhũng hoành hành và con người tàn ác với nhau.
Khi nào thì không quay đầu về quá khứ để làm tổn thương chính người trong dân tộc mình để có thể tập trung vào xây dựng đất nước phồn vinh và cường thịnh?


THÁNG TƯ VỀ !...
Thơ Thảo Nguyên
Tháng tư nhớ ngày này năm xưa ấy
Nắm tay bà em chạy trốn đạn bom
Thân xác xơ ngước ánh mắt vô hồn
Nhìn bóng Mẹ vùi chôn con trong cát...

Giọt nước mắt rơi xuống đời chua chát
Hoà bình rồi sao Mẹ vẫn chưa vui (*)
Bờ biển đông còn đau xót ngậm ngùi
Nỗi thống khổ sụt sùi nào ai thấu ...
Ôi đất Mẹ bên thềm xưa yêu dấu
Mong một ngày hàng dậu lại nở hoa
Sẽ hong khô những mắt lệ nhạt nhoà
Người no ấm, cảnh nhà thôi oan trái...
Vòng tay nối đậm đà tình thân ái
Bao tâm hồn khắc khoải với niềm tin
Sẽ bước qua những thời khắc điêu linh
Vượt sóng gió, thanh bình trên đất Mẹ !...
TN 27/04/2018

THỐNG NHẤT?
VN và Triều Tiên có hoàn cảnh chia cắt hai miền gần giống nhau, dân cả 2 nước đều thích ăn thịt chó. Quân đội Nam Hàn và Bắc Hàn đều trực tiếp tham chiến tại VN dù HN không xâc nhận đây là cuộc chiến của 2 phe mà là cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của NDVN thôi.
Có phải vì vậy mà 1975 HN đã giải phóng SG dù Mỹ đã rút từ 1973. Mặt trân DTGP, Đảng NDCMMN, chính phủ lâm thời CHMNVN và cả đảng lao động VN đều kết thúc nhiệm kỳ nhường sân khấu chính trị cho đảng duy nhất lãnh đạo đất nước theo điều 4 Hiến pháp. Một sự thống nhất toàn vẹn.
Nhìn sang nước bạn mà buồn, ông HCM thậm chí cử cả đầu bếp riêng sang nấu thịt chó kiểu VN cho ông Kim Nhật Thành mà đến tận bây giờ cháu nội ông Kim vẫn mới chỉ cai quản môt phần hai bán đảo. Dù học tập VN họ cũng tổng công kích vào tháng Tư nhưng đến bao giờ họ mới thống nhất toàn vẹn như HN?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]