CHÀO MỪNG
NGÀY BLOG K6 TRÒN 5 TUỔI
27/11/2010 –
27/11/2015
Ví như có lúc mình bị vợ mắng, bực mình quá không biết làm thế nào, thế là lên blog. Các cụ bảo giận cá thì chém thớt. Thế mà mình lên blog không những không phải chém blog mà còn “xả căm hờn vợ” hơi bị nhanh. Ngay cả mình cũng chẳng tin vào mình nữa, như khi Giao đưa lên hình ảnh của Đỗ Dũng thì làm mình nhớ lại cái thằng cha lúc nào cũng hát bài ca anh Hồ Giáo. Thế là không những vui mà còn “ra thơ” nữa. Khi Trác Dũng nhắc đến chuyện ngày xưa, thì hình ảnh đôi chân trần của bạn gái đi trước mình khi lội qua sông Công, nó bồng bềnh như trên mây, hóa ra đang ở dưới nước. Khi nghe Triệu Bình kể chuyện bây giờ mới nói thì lại thấy gờn gợn ở sống lưng. Đang ngồi đọc blog K6 thì cười phá lên. Vợ hỏi cười gì mà cười ghê thế. Mình bảo mấy lão K6 nói vợ mình không thích ôm hoa, chỉ thích ôm gà thôi. Giống nhau thật, vợ mình cũng thế. Thế là bị mấy cái đấm thùm thụp sau lưng. Từ đấy mình không tặng hoa vợ mình nữa mà chỉ tặng gà thôi. Vợ có vẻ khoái thật. Đấy là chưa nói đến chuyện khám phá những điều mới lạ, nhất là phong cảnh đất nước tươi đẹp do Dũng Chít đưa lên. Có cả cái ảnh với hình tượng không phải là cười, mà là phá lên cười; như ảnh thằng nhỏ đang bị tiêm chủng mà Dũng Chít đưa lên. Nhìn mặt nó mà mình không thể nhịn được cười. Cứ thế này mãi thì mình sống bằng tuổi cụ Giáp là cái chắc. Không cần sâm nhung quế phụ, mà chỉ cần lên blog K6 thôi là thọ bách tuế có dư. Nói như Hải là những “đận” nhọc nhằn quên đi hết. Chỉ còn vui vui khi được gặp nhau trên blog K6. Nói như Triệu Bình “thử tưởng tượng nếu chúng ta không có chỗ để GẶP NHAU hàng ngày”. Nếu không có chỗ gặp nhau hàng ngày chắc là sinh ra nhiều bệnh mãn tính; nhất là bệnh nhớ bạn xưa. Nhớ là mong gặp, thế mà chẳng gặp được, khác nào “âm dương cách biệt”!... Ôi thôi thôi, không bao giờ có điều này; bởi Blog K6 của chúng ta thiên niên vạn đại.
Chúc blog K6 luôn
vui tươi, sôi động. Luôn là nơi tỏ tình của
những lão già lẩm cẩm và luôn bận việc!
Chúc các bạn K6
luôn luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và gặp nhau thường ngày!
Nhìn mặt cậu bé rất thật. Sướng.
Trả lờiXóaÔi sướng quá!! Xuyền ơi, phải viết vội còm đã rồi mới đọc tiếp cho hết bài. Đọc xong sẽ viết tiếp ... nhé!
Trả lờiXóaXuyền ơi! Bạn làm cho mình cũng sướng lâng lâng trong dạ! Thật không thể quên được những ngày đầu vất vả nhưng mà hy vọng và vui lắm... Có lẽ phải làm một bài riêng mới bõ được.
Trả lờiXóaCó những ngày tháng không thể nào quên,
Có những cái cười mãi mãi vang lên
Xua tan đi mọi nỗi ưu phiền
Là cái cười của Trịnh Xuyền K sáu!
Ha...Ha.....ha
Chào cố Xuyền,dân Quan họ có khác!viết bài cứ như thơ Quan họ ý.Xem ra lão còn thọ lâu,vì cung cách chiều mợ ấy ý! Văn nghệ sỹ Kinh Bắc có khác,đọc bài của cố từng đẫn từng đẫn một...Mình cười sướng lăm hề !!!
Trả lờiXóaHơi văn thấy chút " điên điên"
Trả lờiXóaHết bài mới biết - Trịnh Xuyền lớp A
Dấu xưa blog ...kha kha ��
Hói đầu nhưng chỗ " chạc ba" vẫn hoành
Nhớ bến xưa , vẫn tròng trành
Nước trôi mải miết... thôi đành đong đưa.����
Ăn cơm trưa và ngủ 1 giấc say xong, mở mạng ra và vào ngay Blog, thấy bài viết mới toanh hiện ra mà chưa biết của ai nhưng trình bày rất đẹp, mình như bị sét đánh trong tình yêu thưở nào!!!
Trả lờiXóaCảm xúc ấy là có thật, hóa ra không chỉ trong tình yêu nam nữ mới có sét đánh. Giá như ôm được mình sẽ xông vào bạn ngay đấy!
Quà tặng cho ngày sinh nhật đây Xuyền và các bạn ơi:
Trả lờiXóa[img]http://1.bp.blogspot.com/-YFBUnQNkbho/Vlkz0cDIjbI/AAAAAAAAEr8/iAnU6Gn0j_M/s640/Clip_2q.jpg[/img]