Trưa nay BBT K6 có nhận được 1 bài của Tuân K9 gửi đăng với lời dặn hãy chọn hộ vài hình minh họa, "em thích những hình minh họa của anh, hay và ý nghĩa lắm". Thế là tự nhiên mình lại không cảm hứng để tìm ảnh minh họa, đành nhờ các bạn K6, những tài năng đến già rồi vẫn còn tỏ ra khiêm tốn ... Các bạn kiếm hình minh họa và "còm" vào nhận xét hộ nhé!
Trong bài này của Tuân, mình chỉ xin sửa đúng 2 con chữ. Vậy đố mọi người, đó là những con chữ nào?
Trần Thanh Tuân
Nhấp
ly bia, vê bộ ria mép thằng V bảo chúng mày hỏi thăm từng đứa như vậy
tao trả lời lâu lắm. Thôi tao khái quát chuyện người vùng tao thế này
chúng mày tự hiểu và thông cảm nhé.
Hai thằng tao bắt chước
vài người xung quanh, thường ngày chiều hết giờ làm là rủ nhau mang cần
câu ra bờ sông Hàn kiếm con cá nhằm cải thiện bữa ăn cho gia đình. Một
hôm ngồi mãi mà chẳng phao nào nhấp nháy gì. Đang chán nản muốn bỏ về
thì gió ở đâu thổi đến một thằng bạn từ Sài gòn ra tận bờ sông tìm. Hân
hoan mừng rỡ chào đón. Một thằng thu cần câu lại bảo: Thôi đi nhậu mày,
bạn Sài gòn ra mà. Giục giã hai ba lần mà thằng kia cứ làm thinh.
Bỗng
cái phao của thằng kia nháy nháy và chìm dần, nó giật lên một con cá.
Con cá ghì dưới nước cuộn sóng to, thế mà khi vượt lên mặt nước chỉ to
bằng hai ngón tay. Con cá quẫy tưng tưng trước gió lấp lánh ánh óng ánh
sắc xanh đỏ. Thằng này bảo thôi thả ra đi, bỏ bèn gì, bây giờ đi nhậu.
Kì kèo mãi thì thằng kia đồng ý thả con cá, mặc dù cứ suýt soa, tiếc rẻ
nghĩ về nồi canh dưa. Nó tháo lưỡi câu và thả con cá ra. Con cá bơi vòng
vòng trên mặt nước và rồi quẫy đuôi lặn xuống dòng sông Hàn.
Bất
ngờ sóng nổi lên bùng bùng trước mặt ba thằng. Mờ mờ sương khói hiện ra
một Bà Tiên. Sóng lặng dần, Bà Tiên cảm ơn thằng đã thả bà ra và bảo
nó: Ta cho ngươi một điều ước. Uớc gì cũng được, vàng bạc châu báu, nhà
cửa lâu đài.v.v.v. nhưng với quy tắc: Ngươi được một thì anh bạn kia
được gấp đôi vì nhờ có ý tưởng và sự năn nỉ của anh ta mà ngươi mới thả
ta ra.
Cả chủ khách, ba thằng tròn xoe mắt mừng hú. Trời khi ấy vần vũ mù mịt.
Nghĩ một lúc lâu thằng kia thưa với Bà Tiên: Con xin Bà cho con mù một con mắt!
Bà
Tiên ngớ người và hai hàng châu rơi. Bà rùng mình. Gió ở đâu lại ù ù ào
ào xoáy tít mạnh như vòi rồng cuốn Bà Tiên biến mất lên Trời.
Kể
xong V vê bộ râu: Quê tao nó thế, khổ lắm! Cám ơn chúng mày quyết định
tổ chức cuộc chơi này ở quê tao, ra với chúng tao dịp này. Nhớ nhé, bão
cũng đi.
Sài gòn 3/2015.
Bản gốc các bạn có thể xem tại Blog ĐHCĐ tại địa chỉ:
Trả lờiXóahttps://dhcodien.wordpress.com/
Không có mắt để nhận ra Tiên thì đáng mù thật ,nhưng lại tiếc một bà Tiên già thì đáng mù gấp đôi là phải .
Trả lờiXóacom nay cua D Tho dang ghi vao guines.
XóaKhi đọc chuyện này hơi bị giật mình, không phải vì nó lạ (quá quen mô-tip này rồi) nhưng mà vì nó có liên quan đến dân Cơ Điện ta. Có thể chỉ là một chuyện hư cấu nhưng như thế là Tuân đã thành công. Xin góp một tấm ảnh minh họa gần gũi cho bài viêt:
Trả lờiXóa[img]http://cep.com.vn/uploads/images/Avaricious%20and%20Envious.jpg[/img]
Câu chuyện này có nhiều ý nghĩa lắm và có nhiều cách hiểu khác nhau.Tôi khai thác theo một hướng nhẹ nhàng hơn thôi
Trả lờiXóaAi phong to va dich ho may chu trong buc tranh nay xem tay no noi gì
Trả lờiXóaBài viết thường gửi gắm dăm bảy ý.
Trả lờiXóaCâu đầu tiên và câu cuối cùng khóa cả bài lại là một trong các ý chính tôi muốn gửi đến bạn đọc trong ngữ cảnh của bài.
Bài này nếu chỉ bỏ một chữ “Hàn” đi là nó khác.
Nếu không để ý câu “Trời khi ấy vần vũ mù mịt.” thì không còn thi vị của bài nữa.
Cám ơn các anh chị chia sẻ với bài này.
A Dũng sửa 2 chữ là: chước và 3 có đúng khong ạ ?
Trả lờiXóaThưa H. là đếm thiếu 1 chữ nữa thành 3... Hai chữ đầu đúng là như thế, còn 1 chữ nữa thử đoán xem. Mà sao lại giấu tên thật thế nhỉ?
XóaĐầu bài anh đố có 2. Đoán đúng anh lại đòi thêm 1 nữa . A phải đền thế nào E mới đoán nữa chứ? E có dấu gì đâu?
Xóa