K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

30 tháng 6, 2014

Nghĩ về bài thơ Tượng thằng cu đái của Nguyễn trọng Tạo

Nguyễn Trọng Luân
      Chuyện ở tận bên Bỉ, một đất nước văn minh người ta yêu cái đẹp tự nhiên tạo hóa ban cho loài người. Thằng cu đái mỗi năm có một lần và sự được dòng nước từ cái chim bé ti của thằng cu là một sự may mắn.
      Nhưng chuyện lại diễn ra ở Bỉ, mà ở Bỉ thì bia rất ngon và sự tè ra bia ấy cũng lại là một sự thông thường vốn phải có như thế của nhân loại uống bia.  Từ tượng thằng cu đái sinh ra nhiều liên tưởng lắm . Chả bàn làm gì cho thành kẻ lạm bàn. Chỉ thấy thích thằng cu và thích nhất là nó tè ra bia. Mùi bia của nó làm say cả thế giới. Nghĩ đến ngày bia Hà nội của ta làm say cả thế giới thì thằng cu đã già đái không cong không xa được cho đồng loại hứng bia và chiêm ngưỡng nữa. Vì thế bây giờ được ngày nào ta cứ vui ngày ấy với bia Hà nội thôi.
Tượng thằng cu đái 

 NGUYỄN TRỌNG TẠO
Đến Bỉ thăm thằng Cu Đái
nhỏ con mà nghịch quá trời
nó đứng trên cao cười tít
đái qua đầu bạn đầu tôi
hoa hậu ngước nhìn vẫy vẫy
chính khách khoanh tay mỉm cười
người già thấy mình trẻ lại
trẻ con gọi “Bạn Đái ơi !”…
Cu Đái cứ cười không nói

vòi nước cứ tuôn không ngừng
những bàn tay tranh nhau hứng
nước trời nước thánh rưng rưng
ở đâu con người thiếu nước
đến đây cầu ước phúc lành
ở đâu con người bất hạnh
đến đây cầu lộc cầu vinh…
Mỗi năm một ngày cu Đái
đái toàn bia Bỉ đắt tiền
mùi bia làm say thế giới
sâu bia sâu rượu ngả nghiêng
cu Đái đứng cười ngặt nghẽo
cu Đái đứng cười triền miên
chụp ảnh với thằng cu Đái
thật vui, không phải trả tiền.
Chia tay với thằng cu Đái
dạo quanh phố cổ một vòng
thấy trong cửa hàng cửa hiệu
ắp đầy cu Đái bằng đồng
cu Đái to cu Đái nhỏ
nghìn năm chẳng chịu mặc quần
cu Đái đã thành biểu tượng
vĩnh hằng sự sống trần gian…
Brucxen, 10-2004

1 nhận xét:

  1. TL sưu tầm bài thơ rất hay,mình rất thích vì nó rất lãng mạn,cực kỳ tự nhiên,tưởng rất trần tục mà lại không tục bởi vì tôi biết chắc 100% ai đọc xong bài thơ này đều muốn thả hồn theo chim.
    Bạn thấy tuyệt vời không khi đứng đái mà"hoa hậu ngước nhìn vẫy vẫy.chính khách khoanh tay mỉm cười..người già thấy mình trẻ lại.trẻ con gọi “Bạn Đái ơi !”…Thật tuyệt -cám ơn TL đã cho độc giả Blogeer CĐ được tiếp cận bài thơ.

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]