Phạm Giao
Mời các bạn đọc 1 bài thơ nữa của Hoàng Quyền K6 (Sau bài Lửa rừng đăng ngày 25/12/2010 - mà Trịnh Xuyền chỉ thích lại được đi sau để....) để nhớ lại cái cảm giác, suy nghĩ của một thời xa vắng.
Buổi ấy sau một trận bom rơi
Ta lại ngủ với nhau trong căn nhà nhỏ
Gió lùa sao bay qua cửa sổ
Sao ngỡ ngàng đọng giữa cánh môi tôi
Những đêm buồn rồi những ngày vui
Nhớ lắm chứ tôi quên làm sao được
Câu chuyện cuộc đời ấm qua chén nước
Giờ ôm đàn G. có nhớ đến tôi
Cái đầu tiên ta nhận thức về đời
Tầm trí tuệ là khuôn hình diệu vợi
cứ gì bếp mới mang hình của khói
Ánh sáng cuộc đời níu gót tôi đi
G. nhớ không bài thơ chia li
Cứ gì nhà thơ mới là thành thạo
Đâu phải gió mới mang hình của bão
Cái vị ngọt ngào ta đành để mai sau
Hương mùa xuân trôi đi rất mau
Tôi đứng lặng hưởng mùi hương lán nhỏ
Nghe hơi thở tiếng rì rầm trong đó
Tôi hóa thành tư lự phải không anh
Cái dáng cây nào mà chẳng tươi xanh
Nhưng triết lý ở đời tòan là màu xám
Tôi định nghĩa giản đơn dựng tạm
Gạn lọc công bằng chỉ một trái tim
Khung cửa tôi nằm đột ngột mảnh trăng lên
Đêm nhớ anh tôi viết bài thơ nhỏ
Gửi gió lang thang về nơi đó
Có cánh sao trời đọng giữa tứ thơ tôi
Mang cơn buồn đổi tạm một niềm vui.
Mời các bạn đọc 1 bài thơ nữa của Hoàng Quyền K6 (Sau bài Lửa rừng đăng ngày 25/12/2010 - mà Trịnh Xuyền chỉ thích lại được đi sau để....) để nhớ lại cái cảm giác, suy nghĩ của một thời xa vắng.
Buổi ấy sau một trận bom rơi
Ta lại ngủ với nhau trong căn nhà nhỏ
Gió lùa sao bay qua cửa sổ
Sao ngỡ ngàng đọng giữa cánh môi tôi
Những đêm buồn rồi những ngày vui
Nhớ lắm chứ tôi quên làm sao được
Câu chuyện cuộc đời ấm qua chén nước
Giờ ôm đàn G. có nhớ đến tôi
Cái đầu tiên ta nhận thức về đời
Tầm trí tuệ là khuôn hình diệu vợi
cứ gì bếp mới mang hình của khói
Ánh sáng cuộc đời níu gót tôi đi
G. nhớ không bài thơ chia li
Cứ gì nhà thơ mới là thành thạo
Đâu phải gió mới mang hình của bão
Cái vị ngọt ngào ta đành để mai sau
Hương mùa xuân trôi đi rất mau
Tôi đứng lặng hưởng mùi hương lán nhỏ
Nghe hơi thở tiếng rì rầm trong đó
Tôi hóa thành tư lự phải không anh
Cái dáng cây nào mà chẳng tươi xanh
Nhưng triết lý ở đời tòan là màu xám
Tôi định nghĩa giản đơn dựng tạm
Gạn lọc công bằng chỉ một trái tim
Khung cửa tôi nằm đột ngột mảnh trăng lên
Đêm nhớ anh tôi viết bài thơ nhỏ
Gửi gió lang thang về nơi đó
Có cánh sao trời đọng giữa tứ thơ tôi
Mang cơn buồn đổi tạm một niềm vui.
Hà nội tháng 4_ 1974
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]