K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

8 tháng 1, 2012

Bao giờ cho đến ngày xưa?

(Nhân đọc bài thơ Hỏi của Hữu Thỉnh)
                                                                                                                                  Trác Dũng
Dấu hỏi dường như theo sưốt cuộc đời con người.
Bé bé, hỏi người lớn đủ thứ, trời đất , mây, sao, chim cò, bướm ong… Thậm chí thấy em bé, mẹ vừa sinh ra , hỏi mẹ"em bé chui ra bằng cách nào?" –"bằng Nách!'. Và rồi bị lấn lướt" Hỏi gì mà hỏi lắm thế'.

  Dẫu vậy, vẫn cứ hỏi.
Thậm chí , như nhà khoa học Đào Tuấn còn luôn "bê' biểu tượng như hình dưới đây để thôi thúc mình trên con đường khám phá, sáng tạo.
 
Hai ngày vừa rồi, lục đóng sách báo cũ, cách nay vài năm . Tự nhiên , vớ được bài thơ "HỎI" của nhà thơ Hữu Thỉnh, cứ thấy lửng lơ" con cá vàng". Bài thơ là thế này:


Hỏi
- Tôi hỏi đất: Đất sống với đất như thế nào?
- Chúng tôi tôn cao nhau.
Tôi hỏi nước: Nước sống với nước như thế nào?
- Chúng tôi làm đầy nhau.
Tôi hỏi cỏ: Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Chúng tôi đan vào nhau làm nên những chân trời.
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Hữu Thỉnh

Đọc xong thấy …"Buồn một tý".
Chả là bấy lâu nay sống thật đơn giản. Cứ hết mình, vô tư…
Cứ"Thép đã tôi thế đấy", cứ "Muối của đất"….
Thậm chí, nhiều bạn cũng giống tôi, nằm lòng khổ thơ Tố Hữu:
 Bác sống như trời đất của ta,
Yêu từng ngọn lúa, mỗi nhành hoa
Tự do cho những đời nô lệ
Sữa để em thơ, lụa tặng già.
Nhưng mà "tự sướng": Nhờ có ông nhà thơ Tố Hữu mà, rất nhiều, rất nhiều người trong chúng ta đã vượt qua những ngày khó khăn gian khổ. Dân tộc chúng ta đã vượt  qua chiến tranh tàn khốc, giành trọn vẹn chiến thắng, có được một đất nước thống nhất, hòa bình, độc lập, tự do.
Đơn cử vài  dấu hỏi của ngày ấy:
- Những người bị bắt đã được thả hết chưa em?
- Bao giờ cho đến tháng mười?
- Ôn bài được đến đâu rồi?
- Tết này được nghỉ mấy ngày ấy nhỉ?
….Vân vân và vân vân.
Thế mới biết, nhiều  người cũng giống mình.
Lại hỏi, bao giờ cho đến ngày xưa?
Hà nội, ngày rét buốt.

2 nhận xét:

  1. Đúng là nhà thơ TD, dễ xúc động trước nhân tình thế thái, ái ố hỷ nộ. Thuộc thơ nhiều mà làm thơ cũng lắm. Hy vọng sau tuyển tập thơ Trọng Luân sẽ có tuyển tập thơ TD.

    Trả lờiXóa
  2. Ê, bạn ĐVD lẩm cẩm rồi này.
    Chả có ai là nhà thơ hay nhà văn ở đây cả.
    Tất cả ai cũng học hết lớp 10 cả rồi. Không thuộc đố có tốt nghiệp Phổ thông. Có điều là sắp xếp lại như ý hiểu của mình thôi.
    Quả tình , mình viết bài này khi cảm thấy mình ko phải là mình, ko hiểu thời thế...Rồi mình nhớ ngày xưa, vậy thôi.
    Đừng suy diễn rộng như vậy, cái gì mà Hỷ nộ ái ố?
    Chỉ muốn viết làm sao, bất chợt có cháu gái nào thả vào hòm thư của mình đề nghị: 'Chú viết giúp cháu thư gửi cho bạn trai cháu với nhé-Được không?".

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]