K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

20 tháng 11, 2011

Một bài học trong ngày nhà giáo

Các bạn hãy đọc tới đoạn chót vì đây là một câu chuyện thật đã xảy ra ở Trung Quốc vào năm 2008, và đã được đưa lên BBC & CNN…

Một câu chuyện thật xảy ra ở Trung Quốc
Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi.
Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng. Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên đường.
Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái tiếp tục lên đường…“Này ông kia, ông xuống xe đi!” cô lái xe la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình.
Người đàn ông sững sờ, nói:
“Cô làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?”
“Cứu tôi ư? Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?”
Cô lái xe vặn lại, và vài hành khách bình thản cười. Người đàn ông thật sự tức giận. Dù ông đã không có khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như thế chứ. Ông từ chối xuống xe, và nói: “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền ở lại xe.”
Cô lái xe nhăn mặt nói: “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.”
Điều bất ngờ là hành khách, vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói:
“Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều công chuyện đang chờ và không thể trì hoãn thêm chút nào nữa!”
Một vài hành khách khỏe hơn tìm cách lôi người đàn ông xuống xe. Ba tên du côn mỉm cười với nhau một cách ranh mãnh và bình luận: “Chắc tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò đấy nhỉ!”
Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành lý của người đàn ông bị ném qua cửa sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe.
Chiếc xe bus lại khởi tiếp hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ. Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng dần. Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra trong hai mắt cô.
Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô lái xe:
“Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?”
The driver said nothing, but the bus traveled faster and faster.
Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng, nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung.
Hôm sau, báo địa phương loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”.
Một chiếc xe cỡ trung rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng.
Người đàn ông đã  bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và khóc. Không ai biết ông khóc cái gì và vì sao mà khóc!
Bạn có biết vì sao ông ta khóc?
Nếu bạn có trên xe bus, bạn có đứng lên như người đàn ông kia?
Chúng ta cần những người như ông để tạo nên và duy trì một xã  hội bình thường!
Khi ta đối xử với người khác bằng cả tấm lòng, ta sẽ nhận được hơi ấm và tình yêu từ mọi người!
Đây là một câu chuyện rất bi thảm. Bạn sẽ làm gì nếu như bạn là người lái xe?

Hoàng Hưng dịch từ https://profiles.google.com/111148909356582460306/buzz/1waQHD5e3XE

4 nhận xét:

  1. Chuyện răn đời thôi , không tin được mấy ông TQ đâu !
    Năm ngoái dân cư mạng xôn xao về một chuyên cực kì cảm động , khiến tôi vào mạng chưa đọc xong nước mắt đã rơi lã chã , chuyện rằng : Có cô giáo trẻ xinh đẹp 19 tuổi dạy học ở vùng núi một huyện ở tỉnh Cam Túc - TQ vì cảnh các em học sinh của mình sinh sống và học tập quá thiếu thốn và khổ sở mà dũng cảm đánh đổi Trinh tiết của mình cho tay trưởng phòng GD huyện để lấy kinh phí của nhà nước đem về cho các em .Rồi không đủ tiền lo cuộc sống thường nhật cho các em thơ , khiến cô buộc phải xuống thành phố bán dâm lấy tiền bổ xung vào bữa ăn cho đàn em .
    Cô dùng xác thịt dơ bẩn của mình đổi lấy tâm hồn trong sạch của lũ trẻ.
    Cô mất đi khi 21 tuổi ,hàng ngàn người dân tiễn đưa cô trong xót thương " lần đầu tiên, lá quốc kỳ Trung Quốc đã rủ xuống vì cái chết của một cô gái...".
    Dư luận lên tiếng , chỉ trích buộc chính quyền phải vào cuộc , sau một thời gian ngắn điều tra vụ việc trên không có thật mà là chuyện ngắn của một sinh viên văn khoa .

    Trả lờiXóa
  2. Mấy thằng cha cơ điện tuyệt vời thật. bái phục...

    Trả lờiXóa
  3. Chuyện thì hay thật nhưng mà ko có thực mà chỉ là ...răn đời thôi. Nhưng nghĩ ra được nó thì cũng là giỏi rùi.

    Trả lờiXóa
  4. Tội ác thật ngạo nghễ và lộng hành, và chúng đã bị trừng trị. Đây là chuyện ở Trung quốc. Còn
    ở Việt nam chưa có được chuyện nào đáng để suy nghĩ như thế này. Nếu tất cả mọi người cùng tham
    gia chống tội ác thì xã hội sẽ lương thiện hơn.

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]