Nguyễn Trọng Luân - K5MA
Hoa phượng đỏ chớm bờ, nước xanh veo dưới sông
Thành cổ hiền, vòm trời treo bông gòn trắng
Em gái tan trường
Áo dài buông ngang dòng Thạch Hãn
Gần bốn mươi năm mới trở lại bờ sông
Lau cỏ cũng tan như những ngày xưa bom pháo
lối chúng mình lên bờ chỗ nao cũng hao hao ngày ấy
Chỗ nào bây giờ cũng dàn dạt chân nhang
Đôi bờ nhang cắm như chông
Những ngọn chông có lửa
Đồng đôi tôi nằm đáy sông
Nhìn trời loang sóng nước cầu vồng
Người thương binh đẩy xe nước mía
Lẫn những người hành hương
Có tiếng hò ngọt con thuyền xuôi cửa Viêt
Li nước mía ngọt đổ mồ hôi
Mấy chục năm hoa vẫn đỏ rực trời
Một mùa nao cỏ hoa rơi tàn lửa
Thạch hãn ơi
đêm mùa hè bên sông
Những chân nhang , những ngọn chông có lửa
Trưa thạch hãn 30/4/11
Hải Phòng là TP "Hoa Phượng Đỏ",nhưng TX Quảng Trị cũng rất nhiều hoa Phượng. Anh Luân đã chắt lọc cái đăc trưng của Quảng Trị hiện tại hoà với lịch sử máu lửa của Quảng Trị ngày xưa làm bài thơ có sức truyền cảm hơn hẳn.Hà Nội là nơi Tôi lớn lên ,
Trả lờiXóaThái Nguyên là nơi Tôi trưởng thành,Quảng Trị là nơi Tôi sinh ra lần thứ hai.Suốt đời Tôi không thể quên được Quảng Trị thân thương ấy chỉ tiếc là không hoá thành Thơ
nếu một lần bạn về Qtrị . Nếu một lần bạn ngồi bên bờ Thạch hãn , nhìn đôi bờ sông hiền lành và có phần bình lặng so với nhiều con sông khác . Nếu một buổi trưa hè bạn uống li cà fê bên bờ sông này , chắc bạn sẽ có cảm giác như Luân . Và, nếu một lần bạn xuống mép nước thắp nén nhang nơi bao người chiến sĩ leo lên bờ lao vào chỗ chết bạn sẽ có cảm giác như Luân . Chỉ có điều , mỗi cảm xúc được diễn tả thể nào thôi còn ai cũng đều xúc động , biết ơn những người mãi mãi không về .
Trả lờiXóa