Trịnh Xuyền
PHẢI TỘI
Có hôm tự nhiên nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa thấy yêu vợ lạ lùng, chẳng kìm được lòng đến bên vợ hôn một cái. Vậy mà vợ quay ngoắt lại, giương mắt lên hỏi:
- Hôm nay lại làm gì nên tội hả? Anh khai ngay. Hôm nay anh gặp lại người yêu cũ phải không?
Nói là vì yêu vợ quá thì vợ lại phì vào mặt bảo: “ Đừng giả dối, đừng đánh trống lảng...”.
Buồn cả người.
SẼ KHÓC
Có hôm công việc không suôn sẻ, vừa mệt, vừa chán, chỉ mong được về nhà nằm nghỉ bên vợ con cho quên hết sự đời, vậy mà vừa mở cửa, mới bước được có một chân vào nhà vợ đã nhìn lom lom hỏi:
- Hôm nay cãi nhau với con nào hả? Sao mặt mũi trông như thất tình vậy?
Cứ nghĩ, giá như vợ chỉ hỏi một câu: “ Anh có chuyện gì mà trông mệt thế ”?, chắc sẽ bật khóc mà nói: “ Không có em chắc anh không sống nổi...”.
SUN LẠI
Vợ bước từ phòng tắm ra, trông vợ mát mẻ cứ như thiên thần, yêu thật là yêu, chạy ra ôm vợ vào lòng, ghé tai nói khẽ: “ Em xinh thật là xinh. Thơm thế, cứ như được ướp bằng ngàn loài hoa ấy...”.
Vợ hất tay, nguýt dài: “ Đừng có tán, tính chuyện vớ vẩn hả... người ta đang mệt đây, để cho người ta yên ”.
Trăm ngàn tình yêu đều sun cả lại, cụt cả hứng.
ÔM GÀ
Ngày sinh nhật vợ, nhân có tiền thưởng, hứng chí mua cho vợ một bó hoa lan cực đẹp. Cầm bó lan đi đường bao cô gái phải trầm trồ khen, sướng run cả người, tin chắc vợ sẽ vui lắm đây. Vậy mà vợ chỉ nhìn bó hoa đã hỏi ngay: “ Bao nhiêu tiền thế? Anh mua hay cô nào mua hộ ”?
Niềm vui chợt tắt.
Nhưng nào đã xong, vợ truy mãi đành phải nói giá bó hoa ( mà chỉ là nửa giá thật thôi đấy ), vợ giãy lên đành đạch tưởng bị đứt ruột, kêu rầm: “ Kỳ sau đến ngày sinh nhật tôi ông cứ mua cho tôi con gà để tôi ôm là được, đừng có hoa hoét làm gì phí tiền...”.
Cứ thế mà những lời có cánh, những hành động galăng dần dần mai một, héo hon, khô đét.
Có nhiều lúc khao khát được nói những lời yêu thương, khao khát được bày tỏ tình cảm với vợ mà miệng chẳng dám nói lời ngọt ngào âu yếm, sợ phải nhìn ánh mắt nghi ngờ của vợ, sợ phải nghe vợ nói: “ Đừng có mà giả tạo, đừng có mà nói điêu...”.
Vợ chẳng biết chính mình đã biến chồng thành mảnh ngói khô khan để rồi cứ thế mà hờn trách, xa rời chồng.
Để rồi... xao lòng với người đàn ông khác bởi một tiếng “ em ”...
VỚI CÁC ANH EM:
- 20 tuổi, như gà trống, sáng nào cũng gáy, chẳng cần ai nhắc.
- 30 tuổi, như xe hơi mùa lạnh nổ máy hơi khó nhưng chạy tốt.
- 40 tuổi, như bóng đèn, lúc tắt lúc sáng.
- 50 tuổi, như xe tăng, nổ máy rất chậm và di chuyển ì ạch.
- 60 tuổi, như cái đồng hồ cũ, không lắc thì không chạy mà chưa chạy là lại chết.
- 70 tuổi trở lên thì không thấy có ý kiến gì, chắc “ thất thập cổ lai hy ”?
VỚI CÁC CHỊ EM:
- Ở lứa tuổi từ 18-22 giống như Châu Phi, một nửa đã được khám phá, và một nửa còn hoang vu nên nhiều kẻ phiêu lưu luôn muốm tìm tòi.
- Sang lứa tuổi 23-30 giống như Bắc Mỹ, đã được khám phá hoàn toàn và hoàn chỉnh về mặt kỹ thuật, luôn là mơ ước của bao gã đàn ông đang tìm việc.
- Ở lứa tuổi 31-40 giống như vùng nhiệt đới, nóng bỏng, xinh đẹp và đầy huyền bí, làm cho bao nhà thông thái ngã ngựa vì không thể giải thích nổi!
- Bước sang lứa tuổi 41-50 giống như Âu Châu, một nửa đã tàn phá sau chiến tranh, nhưng vẫn còn rất thu hút và không kém phần hấp dẫn, khiến bao người muốn đến một lần cho biết...
- Ở lứa tuổi 51-60 giống như Úc Châu, rất rộng nhưng đa phần là sa mạc, rất yên tĩnh, an phận sống dưới sự bảo hộ của Anh Quốc, "Miệt Dưới"... ít kẻ muốn quấy rầy.
- Ở lứa tuổi ngoài 60 giống như Nam Cực, ai cũng biết tới nơi này, nhưng chẳng ai buồn tới !
Không ngờ tay Xuyền này cũng dí dỏm ra phết,kiếm đâu ra lắm chuyện như vậy .Dạo này sức khoẻ Cụ bà thế nào rồi,có phải chạy đi chạy về không đấy?cố gắng lên nhé,Cụ sông thêm năm nào là có phúc thêm năm đó cho con chaú đấy,mong cụ sống đủ 2 cái 50 là nhất.
Trả lờiXóa