(Bài dự thi cuộc thi viết “Trường Đại học Kỹ thuật Công nghiệp – Những ký ức đi cùng năm tháng” – Mã số: TNUT-2020-016) Giải nhất 6.000.000đ
Nguyễn Trọng Bằng
Thời
gian ấy tôi ra trường đã hơn năm năm. Những kĩ sư như chúng tôi ai cũng
lăn lộn với cuộc sống bộn bề khó khăn của thời kỳ bao cấp. Có những
người không còn làm nghề của mình, có người đi làm nhưng cũng chả bao
giờ cần đến giáo trình và những kiến thức chuyên sâu đã học. Câu chuyện
của tôi thì lại khác, lý do nào tôi lại may mắn có cuốn giáo trình này
để rồi giữ nó đến tận bây giờ, như một bảo bối. Đó là cuốn giáo trình đã
gắn bó với tôi hơn 35 năm, chính nó đã giúp cuộc sống của gia đình tôi
thay đổi hoàn toàn. Đặc biệt cuốn sách đó đã giúp tôi phương pháp tư duy
rút ngắn khoảng cách từ lý thuyết đến thực tế và định hướng các hoạt
động nghiên cứu khoa học công nghệ sau này.
Những
năm 1983 ÷ 1985, các nhà máy cơ khí trong nước có phong trào tự sản
xuất máy cán thép mini để tận dụng thép phế thừa sản xuất ra thép Ø6,
Ø8, Ø10, thép vuông 10x10, thép lập là 10 x 2, 15 x 3...Đúng giai đoạn
này, tôi đang công tác tại Phòng kỹ thuật Nhà máy cơ khí mỏ Bắc Thái,
với nhiệm vụ trưởng nhóm thiết kế máy cán thép mini. Yêu cầu kích thước
phôi thép đầu vào Ø22, sản phấm đầu ra phải là thép tròn Ø6, thép vuông
10 x 10, thép lập là 20 x 2. Kiến thức được học trong trường về cán thép
đối với tôi gần như bằng không, đây quả là một bài toán khó đối với tôi
và nhóm cộng sự. Hàng loạt vấn đề kỹ thuật được đặt ra khá là nan giải,
chúng tôi chưa biết bắt đầu từ đâu, tìm hiểu kiến thức cán thép đó ở
chỗ nào, làm thế nào mà cán ra được thép, tham khảo mẫu máy nào để tính
toán thiết kế đây… Sau nhiều ngày suy nghĩ, trong đầu tôi chợt loé lên:
Hình như trường Đại học Cơ Điện thời kì đầu thành lập đã từng dạy chuyên
ngành cán thép. Thế là tôi quyết định quay lại ngôi trường cũ thân yêu
của mình, để tìm giaó trình liên quan đến cán thép.
Tôi
trở lại trường vào tháng 7.1985. Hôm ấy trời nắng chang chang, tôi cùng
kỹ sư Phùng Ngọc Cầm (là CSV K13MB) trong nhóm thiết kế, đạp xe 30 cây
số từ nhà máy về trường. Chưa kịp ngắm quang cảnh đổi thay của trường,
chúng tôi đến thẳng Thư viện đặt tại tầng 1 (nhà A2 cũ) thì gặp ngay anh
Nguyễn Xuân Sáng là cán bộ phụ trách thư viện lâu năm. Anh Sáng có đặc
điểm sinh viên nào cũng nhớ là luôn mang cặp kính cận dày cộp. Như nhận
ra tôi, anh nở nụ cười hiền lành mừng rỡ. Chúng tôi chia sẻ với anh về
công việc và những khó khăn của mình, tôi trình bày ngay với anh mong
muốn tìm được sách viết về công nghệ cán thép. Lúc ấy nhìn hai chúng tôi
với bộ dạng vất vả ướt đẫm mồ hôi, anh cảm động lắm. Như đồng cảm với
niềm đam mê đi tìm kiến thức mới của chúng tôi, anh đã chân tình nhận
lời giúp. Nhìn vào thư viện rộng lớn toàn là sách, sách được xếp lên cao
ngất, để tìm được đúng cuốn sách mình cần thật là khó khăn! Trong khi
tôi đang suy nghĩ miên man thì bên trong thư viện, anh Sáng bắc ghế trèo
lên cao đến ba bốn tầng sách để tìm, mồ hôi vã ra nhễ nhại. Tôi cũng
thấy ái ngại cho anh vì trời thì nóng, không gian thư viện nửa tối nửa
sáng, ánh điện lờ mờ. Anh Sáng cận rất nặng nên lúc nào cũng đeo chiếc
kính dày cộp, luôn trễ xuống dưới mắt. Trong khi tìm, anh liên tục lấy
tay lau mồ hôi trên mặt và chỉnh kính, bao nhiêu quyển sách đã qua tay
anh và tôi rồi mà vẫn chưa đúng sách cần tìm. Cứ như vậy thời gian trôi
thật chậm, tôi bắt đầu thấy nản và cảm thấy thất vọng vì biết đâu không
tìm được cuốn sách như mong muốn, chả nhẽ hy vọng cuối cùng của mình bị
dập tắt hay sao.
Bỗng
có tiếng rơi gì đó làm tôi giật mình quay lại, nhìn thấy anh Sáng đi ra
trên tay cầm chiếc kính vỡ và cuốn sách, gương mặt anh bừng lên với
niềm vui khôn xiết: “Đây rồi em ạ, anh đã tìm được cuốn sách đúng như em
yêu cầu!”. Lần đầu tiên tôi nhìn thẳng vào anh không đeo kính, tôi thật
sự xúc động và hình ảnh của anh lúc đó còn lưu đậm mãi trong trí nhớ
của tôi cho đến tận bây giờ. Anh Sáng nói: “Đây là cuốn sách chuyên môn
cuối cùng về nghề này, nếu các em cần cứ cầm về nghiên cứu không phải
trả lại nhà trường nữa đâu, vì chuyên ngành cán thép trường mình đã
không còn đào tạo hơn 15 năm rồi". Cầm cuốn sách ra về hai chúng tôi
trào dâng niềm vui khó tả!
Cuốn
sách đó viết gì mà làm tôi đam mê và quyết tâm đi tìm đến thế! Tên cuốn
sách đó là: “Tính toán thiết kế lỗ hình cán thép - Phân hiệu ĐH Bách
khoa tại Khu gang thép Thái Nguyên - Xuất bản tháng 12 năm 1965”. Như
vậy cuốn giáo trình này có cùng tuổi với trường Cơ Điện của tôi. Nó là
cuốn sách chuyên ngành đã góp phần đào tạo hàng trăm kỹ sư cán thép cho
Khu gang thép Thái Nguyên, từ khóa 1 đến khóa 4. Đây là một thành tích
quan trọng đóng góp rất lớn vào nhiệm vụ khôi phục và phát triển nền
công nghiệp miền Bắc trong giai đoạn từ năm 1965 đến 1968.
Nhìn
bề ngoài đó là một quyển sách cũ dày hơn 300 trang, được in rô-nê-ô
trên giấy giang khổ lớn (tương đương A4) của Nhà máy giấy Hoàng Văn Thụ
(Thái Nguyên). Phần bìa và mấy trang đầu cuối đã bị rách qua thời gian,
trang 19 còn nguyên dấu đỏ “Thư viện - Phân hiệu ĐHBK - Gang thép Thái
Nguyên - CN.152”. Toàn bộ nội dung kiến thức chuyên ngành được biên soạn
thành 10 chương rất tỉ mỉ, chi tiết với nhiều công thức toán học kèm
các hình vẽ vô cùng phức tạp và những ví dụ tính toán minh hoạ đã cuốn
hút tôi một cách kỳ lạ. Tôi tự nhủ: phải quyết tâm đọc kỹ để làm chủ
được khối kiến thức này!
Ngay
từ những trang đầu rách nát còn sót lại, tôi đọc và hiểu dần được những
khái niệm đầu tiên của công nghệ cán thép như: lượng ép, lượng dãn
rộng, hệ số biến dạng, góc cán, lượng ép tuyệt đối, nhiệt độ nung thép,
nhiệt độ thôi cán…Bắt đầu vào chương 1, tôi được làm quen với những khái
niệm cơ bản về thiết kế lỗ hình cán thép như: phân loại lỗ hình, các
yếu tố thiết kế lỗ hình trên trục, tính toán lực ép, phân phối hệ số
biến dạng qua từng lần ép, tính độ bền trục cán, tính công suất động cơ,
tính toán thiết kế lỗ hình thành phẩm cuả các loại thép tròn trơn, gai
và thép hình…Cứ như vậy, như con ong chăm chỉ tôi say sưa đọc cuốn sách
đó đến chương cuối cùng, đọc đi đọc lại rất nhiều lần để nghiền ngẫm các
khái niệm, các công thức tính toán, các hình vẽ lỗ hình và các ví dụ
minh họa. Dần dần tôi cũng hiểu được những kiến thức cơ bản về chuyên
ngành cán thép và quy trình sản xuất thép cán một cách cụ thể. Chỉ sau
một thời gian ngắn, tôi đã nghiên cứu và nắm vững các phương pháp tính
toán hệ thống lỗ hình cán thép hình như U, I, V; thép tròn trơn; thép
gai; tính toán thiết kế máy cán thép 02 trục, 03 trục. Tất cả những kiến
thức mà tôi đã có về cán thép đều do cuốn cẩm nang này mang lại.
Cuối
cùng sau 3 tháng lao động miệt mài, tìm tòi và sáng tạo nhóm chúng tôi
đã thiết kế, chế tạo thành công máy cán thép mini 3 trục cán Ø250, cán
ra thép tròn Ø6, thép vuông 10x10, thép lập là 10x2 theo yêu cầu của nhà
máy. Chúng tôi vô cùng sung sướng, hạnh phúc như vỡ òa xóa tan đi những
tháng ngày vất vả khi nhìn những sản phẩm mới ra đời là những bó thép
cán Ø6 xanh bóng, những thanh thép vuông 10x10 sắc cạnh thẳng tắp. Từ
nay nhà máy chúng tôi có thêm một mặt hàng mới đó là sản phẩm thép cán
từ tận thu phế liệu. Rất vinh dự năm 1986 tôi đã được đón nhận Bằng lao
động sáng tạo của Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam và nhiều phần thưởng
khác cuả các cấp Công ty, Tổng Công ty. Phần thưởng này là sự ghi nhận
những cố gắng và tạo thêm động lực cho tôi tiếp tục phấn đấu nhiều hơn
nữa trong công việc chuyên môn của mình.
Có
nhiều đêm cuốn giáo trình đã đi cả vào giấc ngủ, mùi sách cũ ngai ngái
vẫn phảng phất quanh tôi. Lúc ấy sao mà tôi nhớ trường đến thế, nhớ
những cuốn sách bìa màu đỏ tím, gáy khâu bằng dây đồng đã được các anh
chị và các thầy cô ở phòng thư viện cặm cụi đóng sửa. Mỗi quyển sách,
mỗi cuốn giáo trình mà tôi và các sinh viên từng đọc đã thấm đẫm mồ hôi
tâm huyết của tác giả. Riêng cuốn giáo trình - Nhân vật chính trong câu
chuyện của tôi lại không ghi ai là tác giả, ai là người chủ biên. Dù là
ai thì họ đã để lại một hệ thống kiến thức về công nghệ cán thép cho thế
hệ đi sau, chúng tôi vô cùng biết ơn và trân trọng!
Cái
duyên đưa đến, năm 1993 tôi chuyển về công tác tại Xưởng cán thép Nhà
máy Diezen Sông Công Thái Nguyên, nơi đây thực sự là mảnh đất màu mỡ cho
tôi có cơ hội để phát huy tất cả các kiến thức trong cuốn sách vào thực
tế sản xuất. Lúc ấy Kỹ sư Lê Hồng Quân (CSV K13MA) với tư cách là Quản
đốc Phân xưởng vừa là bạn thân đã tin tưởng động viên giúp đỡ tôi rất
chân tình. Tôi quyết định tự mình nghiên cứu thiết kế và cải tiến lại
toàn bộ hệ thống lỗ hình của 5 máy cán thép và một số thiết bị đang có.
Chỉ sau một thời gian ngắn, tôi và các đồng nghiệp đã làm chủ về công
nghệ cán thép của Xưởng cán. Cụ thể: thiết kế lò nung phôi thép liên
tục, thiết kế hệ thống lỗ hình trục cán thép gai Ø19, thép tròn Ø25 từ
phôi thép 90x90. Sản phẩm thép cán của nhà máy đã đạt được doanh số
không nhỏ góp phần xây dựng đường dây 500KV Bắc Nam và đáp ứng các loại
thép cán đặc chủng khác theo yêu cầu của thị trường.
Nếu
ai đã có thời gian trong nghề cán thép, chắc sẽ đồng cảm với tôi về một
khoảnh khắc đáng nhớ trong quy trình cán. Đó là khoảng thời gian “khi
phôi thép ra khỏi lò nung vào máy cán, đến khi ra thép thành phẩm”.
Khoảnh khắc đáng nhớ đó đã luôn thách thức, kích thích sự sáng tạo trong
tôi, bởi vì trong vài phút đó nó quyết định sản phẩm thất bại hay thành
công. Khoảnh khắc đó thật nghiệt ngã, nhưng kèm theo đó là niềm tự hào
mỗi khi có một sản phẩm thép cán mới thành công!
Xưởng
cán thép Nhà máy Diezen Sông Công là môi trường giúp tôi được thử
nghiệm sự đam mê nghiên cứu, sáng tạo, cải tiến công nghệ chế tạo thiết
bị cán thép, đưa tôi từ một kỹ sư cơ khí trở thành chuyên gia thiết kế
và chuyển giao công nghệ cán thép cho các doanh nghiệp sản xuất thép ở
Hà Nội, TP Hồ Chí Minh…Với kiến thức và kinh nghiệm thực tế, tôi đã được
Viện Kỹ thuật cơ kim khí Hà Nội tiếp nhận về làm việc vào tháng 6.1995.
Đây cũng chính là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi và gia đình của
mình!
Cuốn
sách năm nào mà anh Sáng tặng, tôi vẫn giữ gìn cẩn thận trên giá sách,
thỉnh thoảng tôi lấy ra đọc lại với tất cả tình cảm yêu quý của mình.
Gia đình tôi luôn coi cuốn sách đó như “Gia bảo”, tôi vẫn thường nói với
các con: “Cuốn sách này đã góp phần làm thay đổi cuộc đời của ba mẹ và
gia đình ta". Khi lớn lên, các con tôi đều hiểu được ý nghĩa và tầm quan
trọng của cuốn sách đã mang lại. Và một điều quan trọng nữa là tôi luôn
nhớ và biết ơn anh Nguyễn Xuân Sáng. Dù thời gian đã qua lâu, hình ảnh
anh tươi rói tay cầm cặp kính vỡ luôn đọng lại mãi trong tôi.
Mỗi
cuốn sách, mỗi trang viết luôn mở ra cho chúng ta một chân trời mới.
Sách luôn là phương tiện quan trọng để con người đến với tri thức. Thời
gian trôi đi đã sàng lọc biết bao nhiêu kỉ niệm, có những kỷ niệm còn
mãi với chúng ta. Câu chuyện về “Cuốn giáo trình độc nhất” này là như
thế!
Tình
người Cơ Điện đã có nhiều anh chị và các bạn viết thật hay về con
người, về bạn bè, về thầy cô giáo cũ. Nhưng với tôi Tình Cơ Điện là một
phần tình cảm của mình giành cho cuốn giáo trình, đã cùng tôi bao nhiêu
năm tháng làm công việc của một người kĩ sư. Cuốn giáo trình đó thực sự
như một người thầy, một người bạn tri kỷ, hai chúng tôi vẫn thường chia
sẻ cùng nhau những lúc vui buồn trong công việc.
Năm
nay trường tôi sắp tổ chức kỷ niệm 55 năm ngày truyền thống mái trường
xưa. Tôi đã đem câu chuyện của riêng mình để chia sẻ tới mọi người. Có
một đêm khuya lắm, tôi nghe như có tiếng người thủ thỉ với tôi: “Thưa
ông, tôi muốn trở về nơi tôi từng sinh ra”. Ôi thì ra tôi đang trò
chuyện với cuốn giáo trình trên giá sách. Tôi hiểu cuốn giáo trình đã đi
cùng tôi qua bao năm tháng thăng trầm, chắc hẳn nó cũng nhớ bạn bè anh
em cũ, nhớ nơi đã ra đi từ ngày ấy...chắc chắn nếu phải xa nhau tôi sẽ
rất nhớ. Nhưng có lẽ tôi chọn thời điểm chia tay vào lúc này là có ý
nghĩa, bởi “con số 55 năm” là cái duyên trùng hợp để CUỐN GIÁO TRÌNH
được trở về với Thư viện của trường. Tôi tin cuốn giáo trình đã có 55
tuổi đời này sẽ truyền cảm hứng cho các bạn về TÌNH NGƯỜI CƠ ĐIỆN năm
xưa và hôm nay!
Vào
một ngày thu năm 2020, tôi ngập ngừng đứng dưới sân trường, thả hồn
mình vào không gian đầy gió và nắng, hít thật sâu để cảm nhận những kí
ức thời sinh viên ùa về trong tâm trí. Tôi chưa hình dung ra những người
thầy cô mới và lớp sinh viên trẻ măng mà tôi chưa từng quen biết, liệu
họ có vui đón nhận khi tôi muốn gửi trả lại cuốn giáo trình này vào Thư
viện nhà trường. Tôi tưởng tượng khi trường tròn 100 tuổi, cuốn giáo
trình cán thép vẫn được đặt trang trọng trên giá sách, nó minh chứng cho
nước ta một thời kỳ sản xuất thép như thế và câu chuyện của riêng tôi
về "CUỐN GIÁO TRÌNH ĐỘC NHẤT" vẫn như mới kể lại hôm qua. Giống như bao
trường đại học danh tiếng trên thế giới, những cuốn giáo trình của Thư
viện trường ta cũng sẽ có tuổi đời hàng thế kỷ như họ.
Sẽ
tới một ngày tôi trở về trường cũ với tâm trạng vô cùng thanh thản, bởi
vì đã gửi trọn vào đó tình yêu của mình với ngôi trường mà tôi yêu quí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]