Câu chuyện này cảm động
Các bạn đã nghe chưa?
Vì nó rất ý nghĩa,
Nghe lại cũng không thừa.
Có một diễn viên nọ
Mời nghỉ hưu, mùa hè
Đến thăm người chị họ
Ở một làng vùng quê.
Hàng ngày ông đi dạo
Tha thẩn giữa đồng xanh,
Vui được ngắm cảnh đẹp,
Thở không khí trong lành.
Tuy nhiên, ông thấy lạ.
Cũng nơi ấy, hàng ngày
Một cậu bé, mười tuổi,
Tóc xoăn, người gầy gầy.
Cậu kiên nhẫn chờ đợi
Những đoàn tàu chạy qua,
Những đoàn tàu tuyệt đẹp
Giữa cánh đồng đầy hoa.
Những đoàn tàu đẹp ấy
Với hành khách bên trong
Với cậu là mơ ước,
Một thế giới màu hồng.
Mỗi lần có tàu đến,
Cậu bật dậy, vẫy tay,
Hy vọng có ai đó
Đáp lại cái vẫy này.
Thế mà tiếc, chắc vội,
Tàu đến rồi tàu đi,
Không người nào vẫy đáp,
Cứ như không thấy gì.
Suốt một tuần như thế,
Ông lão diễn viên già
Thấy, mà thương cho cậu,
Thoáng ngậm ngùi, xót xa.
Một hôm, ông dậy sớm,
Cùng với chiếc xe thuê
Ngược lên mấy ga trước,
Rồi lên tàu quay về.
Ông cải trang thật kỹ,
Đẹp như một ông tiên,
Mũ cao vành, râu trắng,
Với nụ cười thật hiền.
Ông mở toang cửa sổ,
Thò sẵn đầu và tay,
Hồi hộp chờ tàu đến
Chỗ ông dạo hàng ngày.
Khi cậu bé lại vẫy,
Ông vẫy đáp, mỉm cười.
Một việc tưởng đơn giản,
Thế mà ông lặng người.
Cậu bé ấy vui sướng,
Đứng vẫy tay rất lâu.
Cả khi không còn thấy
Ông già và con tàu.
*
Ông già diễn viên ấy
Thường nói với mọi người
Đó là vai diễn xuất
Thành công nhất trong đời.
Mời nghỉ hưu, mùa hè
Đến thăm người chị họ
Ở một làng vùng quê.
Hàng ngày ông đi dạo
Tha thẩn giữa đồng xanh,
Vui được ngắm cảnh đẹp,
Thở không khí trong lành.
Tuy nhiên, ông thấy lạ.
Cũng nơi ấy, hàng ngày
Một cậu bé, mười tuổi,
Tóc xoăn, người gầy gầy.
Cậu kiên nhẫn chờ đợi
Những đoàn tàu chạy qua,
Những đoàn tàu tuyệt đẹp
Giữa cánh đồng đầy hoa.
Những đoàn tàu đẹp ấy
Với hành khách bên trong
Với cậu là mơ ước,
Một thế giới màu hồng.
Mỗi lần có tàu đến,
Cậu bật dậy, vẫy tay,
Hy vọng có ai đó
Đáp lại cái vẫy này.
Thế mà tiếc, chắc vội,
Tàu đến rồi tàu đi,
Không người nào vẫy đáp,
Cứ như không thấy gì.
Suốt một tuần như thế,
Ông lão diễn viên già
Thấy, mà thương cho cậu,
Thoáng ngậm ngùi, xót xa.
Một hôm, ông dậy sớm,
Cùng với chiếc xe thuê
Ngược lên mấy ga trước,
Rồi lên tàu quay về.
Ông cải trang thật kỹ,
Đẹp như một ông tiên,
Mũ cao vành, râu trắng,
Với nụ cười thật hiền.
Ông mở toang cửa sổ,
Thò sẵn đầu và tay,
Hồi hộp chờ tàu đến
Chỗ ông dạo hàng ngày.
Khi cậu bé lại vẫy,
Ông vẫy đáp, mỉm cười.
Một việc tưởng đơn giản,
Thế mà ông lặng người.
Cậu bé ấy vui sướng,
Đứng vẫy tay rất lâu.
Cả khi không còn thấy
Ông già và con tàu.
*
Ông già diễn viên ấy
Thường nói với mọi người
Đó là vai diễn xuất
Thành công nhất trong đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]