TRẦN MINH HẢI - K6I
Đầu quý 2 năm 1974 Binh chủng mở lớp vẽ, gồm có 3 cán bộ Ban
chính trị + 6 thằng lính của các E gửi tới (thì 5 tên là CSV các trường Đại học,
nhõn 1 tên là Dũng tốt nghiệp lớp 10 người Vĩnh bảo HP). Nội dung học không thuộc chuyện
này, mà đây là chuyện tình tôi được chứng kiến của chú em Dũng, đồng môn lớp vẽ!
Chân ướt
chân ráo vác bát đợi cơm tại nhà ăn D bộ ven đường cái xóm, các họa sỹ tương lai
nhòm như dán mắt vào tốp thôn nữ đang gánh lá thuốc lá về nhà. Tin nhanh từ nhà
bếp biết ngay đó là bé Hiền, hoa khôi của xóm nổi bật lên rực rỡ bởi chiếc áo
màu tím hoa cà, da trắng bóc, môi đỏ tươi, má trắng hồng, mồ hôi chảy long lanh
như hạt ngọc, đẹp choáng người ra! Dũng nhìn say mê, rõ là cầu được ước thấy
nhé! Cơm trưa xong tôi và hắn được phân về ở nhờ nhà Hiền trong suốt thời gian
học gần 4 tháng giời. Dân học vẽ, được cái hay đi lang thang để ghi ký họa và vẽ
phong cảnh. Năm thằng SV cứ buồn cười khi Dũng vẽ nhà dân thấy cả 2 đầu hồi, tả
người - hắn vẽ như củ khoai có chân tay như que tăm, bù lại màu sắc hắn pha thì cả
lũ ngẩn người thán phục! Đến thầy giáo cũng có lúc nhờ hắn pha giúp màu cơ mà.
Về ở nhà bố Hợp hơn 1 tuần rồi mà bọn tôi ít gặp bé Hiền lắm, do lệch pha về thời
gian lao động và bé tránh mặt hay sao ấy? Chủ nhật nghỉ tắm giặt, 2 đứa tôi đi hái
giúp búp chè cho bố Hợp sao chè, để thưởng thức chén trà đầu tiên (pha không có
tý màu nào, mà hương vị của nó tuyệt cú mèo, loại chè mà chủ nhà uống chứ không
bán)! Hoặc đi giúp thu hoạch sắn, hay có lúc xay thóc giã gạo đỡ cho chị em Hiền.
Dũng ta hăng hái và nhiệt tình lắm. Có 1 buổi trưa tôi nằm vật vã không ngủ được
vì nóng, Dũng hý hoáy vẽ bên hè. Hiền bế em bé đứng sau xem lặng lẽ tự lúc
nào, 2 tên ấy nhìn nhau rồi cả 2 đỏ mặt cùng quay đi, tôi tủm tỉm cười thầm - quả
này rồi sẽ có chuyện đây! Tôi hỏi thì Dũng chối bay “Bọn em không có gì cả đâu
anh”. Tôi bấm vai hắn nói nhỏ: ”Cái Hiền về nhà lúc nào thì ánh mắt nó toàn
chiếu vào chỗ mày nằm. Thấy mày ở nhà thì nó tươi vui, không thấy mày là mặt nó
cứ buồn buồn thỉu ra, tao còn lạ gì“.
Bố bầm hay bảo 3 tên mang cơm về ăn với
gia đình cho vui, có thêm chén rượu bố nấu, có thêm tý rau thơm, rau nhà của bầm... đỡ
cái nhớ nhà! Tôi đắng lòng khi nghe bầm
nói “Ở nơi xa, bầm tin là con bầm cũng lại được các bà mẹ cho ăn như thế này thôi“ và tay bầm chăm gắp thức ăn cho lũ lính tôi. Hiền chăm đun nước pha trà, hay luộc sắn cho cả bọn đi vẽ về xơi. Dũng ta nhiệt tình giúp việc để gần Hiền lắm. Còn bầm hay tỷ tê hỏi dò tôi “Cái nhà anh Dũng như thế nào hử anh“. Tất lẽ là tôi thêm mắm muối ngợi ca hắn - gặng hỏi thêm hắn để cấp thêm thông tin tâu bầm! Sướng nhất là ngắm nhìn 2 đứa giã gạo đôi, bé ở trên - mái tóc bờ vai bé cứ quấn quýt chạm ngực thằng em đứng ở sau - đang nổi gân đít mà đạp cần cối giã! Đến tận giờ tôi vẫn còn nhớ ánh mắt của chúng nó luôn tìm nhau quấn quýt nồng nàn, má bé Hiền đỏ rực nom rất xinh. Nhất là cái hôm Tết mồng 3 tháng 3 âm lịch, tôi đi loăng quăng về bắt gặp 2 tên đang nặn bánh trôi: mắt nhìn mắt - tay cầm tay nhau trong bếp ý - là biết xong đời thằng em rồi!
nói “Ở nơi xa, bầm tin là con bầm cũng lại được các bà mẹ cho ăn như thế này thôi“ và tay bầm chăm gắp thức ăn cho lũ lính tôi. Hiền chăm đun nước pha trà, hay luộc sắn cho cả bọn đi vẽ về xơi. Dũng ta nhiệt tình giúp việc để gần Hiền lắm. Còn bầm hay tỷ tê hỏi dò tôi “Cái nhà anh Dũng như thế nào hử anh“. Tất lẽ là tôi thêm mắm muối ngợi ca hắn - gặng hỏi thêm hắn để cấp thêm thông tin tâu bầm! Sướng nhất là ngắm nhìn 2 đứa giã gạo đôi, bé ở trên - mái tóc bờ vai bé cứ quấn quýt chạm ngực thằng em đứng ở sau - đang nổi gân đít mà đạp cần cối giã! Đến tận giờ tôi vẫn còn nhớ ánh mắt của chúng nó luôn tìm nhau quấn quýt nồng nàn, má bé Hiền đỏ rực nom rất xinh. Nhất là cái hôm Tết mồng 3 tháng 3 âm lịch, tôi đi loăng quăng về bắt gặp 2 tên đang nặn bánh trôi: mắt nhìn mắt - tay cầm tay nhau trong bếp ý - là biết xong đời thằng em rồi!
Ơ cái ông bạn Hải này! Viết chuyện thế nào mà để mình đọc cứ giật mình thon thót?
Trả lờiXóa