Trần Minh Hải - K6i
7 Trong đồi Tích Lương có Bang K6-ĐHCĐ Quần hùng, môn phái cơ
có số cao thủ gấp đôi môn phái điện. Nhưng mà phái điện nổi lên có cặp bài trùng, 1
cao 1 thấp,nhưng mà thành công lực lại ngang nhau, vì bí kipk6i, k10ia 2 tên này
cùng luyện như nhau, thuộc môn phái hiếm. Trước tiên nói về cao thủ anh cao gầy
lưng khòng khòng nội công thâm hậu, nói cười mặt đều đỏ ửng. Hắn có chưởng pháp
đặc biệt ”võ mồm” được quân hùng k6 bái phục tôn làm vua. Khi XÁP TRUYỆN, hắn sùi
bọt mép tung chưởng, chưởng phong tuôn ra ào ạt, chưởng phong tuôn ra cuồn cuộn làm
đối phương tối tăm mặt mũi không chống đỡ nổi, chỉ biết giơ tay che ám khí của hắn
phóng ra cho khỏi… ướt mặt… Từ k6i hắn đi chinh chiến, cùng cao thủ em quay về học
võ bang K10IA một thời gian. Hắn lại tu luyện ở đâu nỏ biết. Chỉ biết rằng nhờ
công năng đặc dị đó và nhiều thứ khác…
Triều đình cho hắn chức huyện trưởng xứ Mường ta (Hắn tại chức mấy nhiệm kỳ rồi rửa tay gác kiếm… về ôm vò rượụ cần đàn em cung tiến, thi thoảng tu một ngụm) Chư vị hẳn còn nhớ cái đận hội ta đi Hải dương ko đới, xe riêng của hắn đến sau cùng, hắn khom lưng bước xuông xe.. quần hùng ta vội nhòm ra ngay (là bởi vì chưa thấy người đã nghe thấy tiếng, đã biết là hắn cung tiến vò rượu cần rồi). Tớ nhớ cái đẫn gần chục tên nằm ngồi ngả ngớn tại phòng hắn và há hốc mồm mà nghe hắn say sưa thuật lại Thiên tình sử mùi mẫn giữa hắn với nàng làm n/v bưu điện. Giời ạ. Nồng nàn cháy bỏng, rồi cả lũ cười ré chạy tóe ra, khi hắn yêu cầu kcs từng tên phản ứng ra mô, khi nghe xong câu chuyện của hắn...
Triều đình cho hắn chức huyện trưởng xứ Mường ta (Hắn tại chức mấy nhiệm kỳ rồi rửa tay gác kiếm… về ôm vò rượụ cần đàn em cung tiến, thi thoảng tu một ngụm) Chư vị hẳn còn nhớ cái đận hội ta đi Hải dương ko đới, xe riêng của hắn đến sau cùng, hắn khom lưng bước xuông xe.. quần hùng ta vội nhòm ra ngay (là bởi vì chưa thấy người đã nghe thấy tiếng, đã biết là hắn cung tiến vò rượu cần rồi). Tớ nhớ cái đẫn gần chục tên nằm ngồi ngả ngớn tại phòng hắn và há hốc mồm mà nghe hắn say sưa thuật lại Thiên tình sử mùi mẫn giữa hắn với nàng làm n/v bưu điện. Giời ạ. Nồng nàn cháy bỏng, rồi cả lũ cười ré chạy tóe ra, khi hắn yêu cầu kcs từng tên phản ứng ra mô, khi nghe xong câu chuyện của hắn...
Cao thủ em thuộc tuýp nhỏ con nhất của môn phái nói ít, ưỡn
ngực và cổ ngay luôn rủ rỉ vói cao thủ anh mọi nhẽ, cùngđi từ k6i cùng về lại
k10ia để luyện công học bí kíp xong. Hắn lại lên đường chinh chiến tiếp cho tới
khi hắn được tấn phong “đại úy thiết giáp“ là tự nguyện gác kiếm. Sau khi trở
về Hắn được giao làm giám đốc bia ở xứ gió lào cát trắng (Trong khi tửu lượng của
hắn vào loại tép riu). Giời thương hắn kém ’’tắm’’ nhưng phải Bó tay chấm com. Nỏ
lách được luật: ”ghét của nào trời trao của ấy“. Có nhẽ quá nửa lớp đều biết
thiên tình sử diễm lệ đã cho hắn con đàn cháu đống. Tớ thì được chúng kiến nhiều
lần cao thủ anh thiết tha, dỗ dành cao thủ em về làm rể xứ mường. Đất quê ta
mênh mông tha hồ mà đẻ đái... Nói thêm một chút, chừ cao thủ em thuộc trong diện
biên chế 13 tên Cao thủ k6i ta lặn 1 hơi từ khi ra trường cho tới nay.
8 K6 có hai nhà thơ, tớ trình chư vị thi sĩ quê nam hà xưa
(nghệ danh "Như anh Đôi") có vóc dáng
nông dân đặc, có cặp mắt sắc, hay lẩm bẩm 1 mình. Tôi hân hạnh được thi sĩ nhiều lần đến tận giường, đọc thơ của hắn cho tôi nghe. 43 năm nay tôi quên hết ráo vì 1 nhẽ; thời ấy giấy đen nhẻm (không thể bỏ tiền để tự in ra tập thơ của mình lưu hậu thế, như các thi sĩ thời nay hay làm tặng bạn bè). Hắn gây 2 cái nho nhỏ, làm tớ luôn nhớ tới hắn
nông dân đặc, có cặp mắt sắc, hay lẩm bẩm 1 mình. Tôi hân hạnh được thi sĩ nhiều lần đến tận giường, đọc thơ của hắn cho tôi nghe. 43 năm nay tôi quên hết ráo vì 1 nhẽ; thời ấy giấy đen nhẻm (không thể bỏ tiền để tự in ra tập thơ của mình lưu hậu thế, như các thi sĩ thời nay hay làm tặng bạn bè). Hắn gây 2 cái nho nhỏ, làm tớ luôn nhớ tới hắn
+ Xưa nay nghĩ đến thi sĩ say, là say trên con chữ. Giời ạ hồi
đi lao động đăp đê tại phổ yên, tớ chứng kiến buổi liên hoan thit chó. Hắn say
thật, hay giả say khi trêu thầy giáo hải dậy nga văn. Cơ mà thấy một lúc sau Rằng
thì là mà hắn đổ vật, người mềm như bún lảm nhảm vật vã. Bao nhiêu ý đẹp lời
hay thăng thiên ráo cả, mà chỉ nghe những giọng rất đời thường, kèm những gì hắn
vừa đưa vào thì lại đưa ra hết ráo...
+ Sốc thứ 2 là cái đận Dũng chít rên: ”Thằng ấy làm mất hết
sổ sách của tao gửi nó rồi” ừ thì các cụ nói chí phải: ”Văn mình vợ người”. Của
mình là nhất, của bạn văn thơ là… trôi sông. Chắc sẽ có tên thù lâu nhớ dai. Tớ
chăm viết lách nên cảm thông cực kỳ sâu sắc, với lỵ tiếc vô vàn... ô hô ai tai... nhật
ký ơi thưởng hưởng
Thi sĩ thứ 2 là người của thủ đô. Thời vua An Dương Vương ấy, cấp
huyện chứ không phải người Tràng an chánh hiệu con nai vàng đâu. Hắn người đậm trắng trẻo nói năng bao giờ cũng
nhũn nhặn “Thưa các bác...” có nụ cười nhạt, hay sáng tác thơ lục bát đọc
trong các cuộc họp. Thơ hắn lâu ngày tôi quên ráo nhưng nhớ rất dai hắn cũng là
1 trong 13 tên sau khi ra trường năm 1975 cho tới giờ không tham gia hội ta, để
anh em k6i hỏi nhau không hiểu thằng í còn sống không hay tạch rồi nhỉ? Vưỡn biết
là hăn hoạt động ở Gò đầm xa ngái
9 Nói đến Nguyễn văn Vị, tớ nhớ hắn là cán sự nhiều môn học nhất
trong lớp. Theo thiển ý của riêng tớ và sách số, tớ tin là = sau khi tẩy nốt rồi cạnh
khóe mũi mặt hắn nom đẹp ra, Rằng thì là hắn phát tướng, phát đường Quan lộ (đó
là thứ yếu, cái chính là hăn học giỏi đi) Là tên SV đầu tiên của k6 được giữ lại
trường làm Giảng viên. Hội đi Tuyên Quang các em các cháu SV từ k10 trở về sau
thi nhau đến chào và cụng ly với hắn. Đủ biết hắn sống có Tâm, trình độ có Tầm,
là tiến sĩ kiêm hiệu phó trường ta. Tỉnh Thái nguyên còn cố kéo lên làm giám đốc
sở, đâu như khoa học công nghệ môi trường thì phải. Tớ nhớ nhất hắn 2 đẫn
- Chả biết hắn cảm thông bạn đồng môn gán mác CCB của tớ, chậm
lĩnh Bằng…hay không, mà khi tớ bảo vệ đồ án TN nể bạn cũ, hắn né hạ không hỏi
câu gì sất, nhường suất hỏi SV cho bác Hồi k5, bác Hồi ta liêc hắn 1 tẹo... rồi
thì là xỉa cho tớ 1 băng AK (bẩy câu hỏi) làm tớ tối tăm mặt mũi, thầy Chiến nỏ
hỏi thêm gì (chư vị xem Hắn có tình nghĩa rứa hề)
- Đêm trước ngày đón Cô dâu của hắn… trời rất lạnh, hắn tủm tỉm
nhắc người nhà bưng cỗ cháo lòng tiết canh kèm theo nai rượu’’ mời các chiến hữu
xơi’’. Không phải nịnh hắn đâu, cả đời đi đánh chén cơm rượu thiên hạ của tớ
thì món cháo lòng tối hôm đó tớ nhớ đời, gặp ai là chiến hữu k6 tớ luôn luôn
nhắc bát cháo ngon tuyệt cú mèo tại Tối độc thân cuôi cùng của hắn đấy.
10 Đọc đén câu châm ngôn: ”Chinh phục đàn ông, con đường ngắn
nhất là tiến thẳng đến dạ dầy” là tớ nhớ ngay tới anh ấy. Hạ sỹ tên lửa về k6i
ta học. Người rõ là to con, râu quai nón nhé, mặt phừng phừng như diễn viên tàu
đóng vai Trương Phi ở phim Tam Quốc... Vậy mà dát gái nhất. Gái đến chơi mặt đỏ
ra ấp a áp úng. Rất nhiều người làm mai mối cho anh, anh đều phân vân do dự. Nhưng mà tôi nhớ chị ấy làm việc cùng cơ quan mẹ anh. Thoạt kỳ thủy với lý do: ”chị quê ở Thái Nguyên, tiện đường đưa em gái đến thăm anh trai ăn, ở, sinh hoạt
ra răng”, “Sau là : ”Biết em về nhà em...
2 bác nhờ em gửi quà lên cho anh”. Sau nữa là: ”Mời anh đến nhà anh chơi” chừng mấy
lần, chỉ họ mới biết hầy. Bao nhiêu lần tới thăm anh chúng tôi cũng được hưởng lộc
chị ấy mời. Tất lẽ dĩ ngẫu anh chị còn tâm sự, tìm hiểu nhau rõ lâu, rõ kĩ. Ra trường
thì họ mới họ cưới nhau, giờ cả nhà đang định cư bên trời Tây rồi, giầu có lắm. Thế là chẳng cần tài cán cưa gái, cứ ở phòng đi... số giời cho anh Số ĐỎ nhất lớp
điện ta!
11 Cặp đôi hoàn hảo nhất đó là theo đánh giá của nhiều tên
k6. ”Thế gian được vợ…có phải như rồng mà được cả đôi”, đọc câu này tớ lại nhớ đến
gã. Địa bàn hắn ngụ là chè thái gái tuyên, hội ta đã đi chu du 2 tăng năm 2006,
2012. Hắn tuổi rồng, phu nhân tuổi gì nỏ biết. Nhưng mà ngày xưa hắn đẹp trai giờ
thì lại kháu lão... trong tiệc rượu vợ chồng hắn đi chúc hội viên, nom rất chi là
long lanh, chồng là giám đốc sở vợ đại gia buôn bán... gia tư chắc hẳn lắm đạn
nhiều thóc chẳng kém gì một số tên k6. nhưng mà hắn hơn hẳn các lão kia là, có
cái nhà sàn lộng gió bốn phương, ngồi bệt măm và uống rượu là vào phải biết. Tớ
cứ nhớ giai thoại hắn kể về quê hắn có 1 tục lệ: trai, gái đến đêm rủ nhau đi
chọc gậy qua kẽ sàn làm hiệu (ưng nhau thì tên ở dưới leo lên mà...) hắn đẹp zai
mà nằm ở trên nhà, thì sàn chỗ hắn ngủ thì phải thay phên nứa rách, hay ván gỗ thủng
liên tục hầy.
Cảm ơn về bài viết kỳ công của Hải Tô mộc! Chỉ tiếc rằng khi tán chuyện thì ai cũng như pháo rang nhưng khi tham gia còm thì như lá mùa thu, "chỉ còn một chiếc lá mỏng manh cuối thu...." như bài hát Khoảnh Khắc của Trương Quý Hải.....
Trả lờiXóa