Lời BBT: Chúng tôi vừa nghe trên VTV có Lại Văn Sâm đang kể về làm chương trình kỉ niệm 70 năm QĐND sẽ phát trtực tiếp trên các sóng truyền hình cả nước. Chương trình rất hoành tráng và tốn kém. Nhưng nghe Sâm nói "từ sau năm 1975 QĐ ta bước vào thời kì xây dựng HÒA BÌNH và bảo vệ Tổ quốc" và không có một phần chương trình nào nói về 2 cuộc chiến tranh mà hàng vạn, hàng chục vạn quân nhân chúng ta đã thành liệt sĩ và thương binh cả. Nên khi thấy có bài viết này của một CCB đại học Cơ Điện trên mạng, chúng tôi xin mang về đây để phần nào hương hồn các liệt sĩ chống Tàu bớt hưu quạnh. Chúng tôi, những người đọc bài này không bao giờ quên các đồng đội, như thành phố bên sông Kỳ Cùng không bao giờ thôi là chiến lũy hào hùng chống quân xâm lược phương Bắc, bảo vệ yên lành phần lãnh thổ bên trong đất nước!
Di tích của khu tượng đài kỉ niệm chiến thắng quân Trung Quốc xâm lược còn sót lại đến ngày 31-8-2014 (do ĐVD chụp trong chuyến độc phượt sau khi ăn cưới con trai bạn lính) |
Nghe bạn nói ,mà nao nao thế là đi. Gặp nhau toàn lính Sinh viên thời năm 69/70. Trời lạnh thé mà mấy thằng với nhau nhìn nhau đã thấy ấm. Ngồi với nhau một ngày tối lại xuôi Hà nội. Thành phố bạn tôi biên ải mờ trong sương trắng
VIẾT Ở THÀNH PHỐ SÔNG KÌ CÙNG
Tôi ngẩn ngơ tìm nàng Tô thị
Bế con đi đâu từ ấy đến giờ
Con đường bụi cứ mờ lau cỏ
Ai chở mía về gió bấc tím biên khu
Ta dừng lại cầu Khánh khê chiều vắng
Thương Mế già bán quýt ngó về xa
Có một thủa quân qua sông trăng sáng
Tiếng súng rền sườn núi buốt sương sa
Hoa lau trắng sao mà hoa hiền thế
Sông yêu ơi sao tên gọi Kỳ Cùng
Những chợ phiên tìm đâu Si và Lượn
Đêm buông sương Phai vệ lúng liếng cười
Ta chưa kịp cùng em lên pháo đài cũ
Đã thấy lòng thổn thức tự ngàn xưa
Mấy ngàn năm gan góc hồn biên ải
Lạng Sơn ơi chàm sẫm áo đến giờ
Thành phố lẫn những hoa và đá
Những chợ đêm giọng cũ giọng Kì Lừa
Ai hát Lượn mía Tam lung ngọt thế
Để trắng ngần hoa Sở tóc ngẩn ngơ
Ta gặp bạn mấy chục năm xa cách
Tiếng Lạng sơn cười vang cả rừng già
Người của núi ngực vồng như lửa bếp
Soi nhìn về phía những ngày xa
Đêm xứ Lạng cứ như là cổ tích
Dấu cha ông đuổi giặc ống đồng
con đường kẻ thù khiêng nhau về biên giới
lau trắng buồn bụi vẫn trắng chiều hôm
Ơi thành phố dựa lưng vào vách núi
Dang tay ngăn cho tiên tổ yên bình
Sông vẫn chảy ngàn năm quanh bờ cõi
Cánh áo chàm hiền như thể bình minh
Anh bỗng thấy mình thành con trẻ
Khi cùng em về thành phố có Kì Cùng
Giờ mới hiểu tổ tiên mình là thế
Yêu đến cùng ngọn núi dòng sông
Một chiều ở TP sông Kì Cùng
6/12/14
Nguyễn Trọng Luân - CCB K5 CĐ
Không được trực tiếp cầm súng bảo vệ Tổ quốc như thế hệ cha anh nhưng khi đọc bài thơ "Viết ở thành phố sông Kỳ Cùng " của một CCB, là sinh viên ĐH Cơ Điện - anh Nguyễn Trọng Luân tôi cũng thấy trong có trong lòng có cái buốt của sương lạnh vùng biên ải ,cầu Khánh Khê và dải biên cương vẫn lừng lững còn đây với biết bao dấu ấn kiêu hùng , nơi đây đã thấm máu biết bao người con đất Việt, thấm máu bao chiến sĩ QĐND Việt Nam, nơi đây cũng có máu và hoa...xin gửi tới nhà thơ Nguyễn Trọng Luân và đồng đội anh lời tri ân của tôi ,tôi cũng muốn nói tự sâu thẳm trái tim tôi là sự biết ơn, kính phục, trân trọng không bao giờ hết đến các anh, mãi mãi các anh là anh hùng dân tộc !
Trả lờiXóaĐH là một CCB thành Quảng trị.Những năm tháng từ 1972-1974 khi tạm xa mái trường ĐH để cùng đồng đội sống và chiến đấu tại chiến trường mình đã chứng kiến được cái giá phải trả cho sự thống nhất đất nước và độc lập tự do của dân tộc là vô giá như thế nào.
Trả lờiXóaTrong một lần sinh hoạt CLB HABICO tại 183 Hoàng Hoa Thám Hà Nội anh NTL có tặng anh Ngôn k4 &tôi mỗi người một tập truyện ký có nhan đề “Những người bạn lính”.Tối về tôi định đọc một vài truyện của anh xem thế nào,thật không ngờ tôi đã bị truyện ngắn của anh quấn hút và đọc hết cả tuyển tập truyện ngắn dày 338 trang của anh chỉ trong 2 buổi tối.Truyện của anh NTL đậm chất tình của người lính nhưng lại rất mãnh liệt và kiên quyết đôi khi có cái gì đó sẵn sàng chấp nhận bất cần rất lửng lơ.Văn anh có cái gì rất thép của NV Chu Lai.Đáng nhẽ anh NTL phải là sinh viên trường ĐHNVXH mới đúng nào ngờ lại là sinh viên ĐHCD,ngẫm đi ngẫm lại âu cũng là duyên số cả.
Đời người lúc được lúc mất,gia đình và tổ quốc cũng vậy.không phải thời chiến mới có hy sinh mà thời bình cũng có đấy.Những cái hy sinh của thời bình không nhiều như thời chiến nhưng cái “ hy sinh và tính tàn nhẫn’ của nó nhiều khi thời chiến chưa chắc đã sánh được,
Nhân kỷ niệm 70 năm ngày thành lập QĐNDVN chuyện của LVS là của LVS còn những người lính chúng ta đã có may mắn được trở về sau những cuộc chiến ác liệt tại chiến trường xưa xin kính cẩn nghiêng mình khấn cầu cho vong hồn của những người lính của tổ quốc này đã nằm lại nơi chiến trường xưa được siêu thoát,quy tiên.
Cầu Khánh Khê mới gần cầu cũ, nơi có tấm bia kỷ niệm chiến công oai hùng của sư đoàn 337 chặn đứng quân Trung Quốc xâm lược (đã bị đục bỏ) năm 1979:
Trả lờiXóa[img]https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xap1/v/t1.0-9/10646944_514791165320669_2307330615794182473_n.jpg?oh=b838f22054ff42f6ab3a22b5c5c410b5&oe=55412742&__gda__=1426380190_562e6738f55417857cd8994b52bcee8e[/img]