K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

8 tháng 5, 2014

THUỐC TIÊN !

Dòng người xếp hàng dài dằng dặc , tôi cũng không ngờ. Hôm trước có một cuộc điện thoại :
    _ Nhà ông ở gần Viện 354 chứ.
    _ Đúng nhà tôi chỉ cách viện khoảng 5 phút đi bộ . Cần gì thế.
    _ Ông nhớ hôm đi A Pa Chải chứ.
    _ Nhớ , sao ?
     Tôi nhớ cuộc đi chinh phục A Pa Chải của đoàn CCB SV ĐHCĐ  hôm 9/4/ vừa rồi. Cuộc đi kéo dài 5 ngày đi qua gần 10 đồn biên phòng của tỉnh Điện Biên chinh phục được cột mốc số 0 , điểm tiếp giáp 3 biên giới VIỆT TRUNG LÀO  và chinh phục cột mốc số 3 biên giới VIỆT TRUNG. Đoàn đi đến đâu cũng được bộ đội Biên phòng đón tiếp thân mật và hữu nghị. Vợ chồng ông bạn tôi ở xa phải về Hà Nội từ tối hôm trước để hôm sau đi cho tiện .
Bệnh viện 354
       Ông bạn tôi nói tiếp trên điện thoại , lần này tự nhiên chuyển sang xưng hô " tao mày " có lẽ để cho thân mật . _  Đấy mày thấy không , hôm đi tao ngồi cuối xe sau đau bụng không chịu nổi phải đổi lên trên . Đau dạ dày. Mấy hôm đi lại hết thuốc.
      Tôi sốt ruột : _ Rồi sao nữa .
  Vẫn giọng chậm rãi tay chơi tiếp tục : _ Thế là đau suốt chuyến đi bây giờ vẫn đau .
  Tôi chợt hiểu : _ Mua thuốc hả , thuốc gì cứ nói.
   Tay chơi lại chuyển sang xưng hô ông tôi : _ Ông mua hộ tôi thuốc Bình Vị Nam . Chỉ mỗi 354 là tốt thôi. Một số nơi có nhưng không ra gì ...
   Tôi ngắt lời : OK thôi nhé .
    _ Này còn địa chỉ ...
   Tôi bảo không cần khi nào gửi thì đọc địa chỉ sau vậy . Tao đang ở ngoài đường ! Tôi cúp máy.
   Hôm sau đầu giờ sáng tôi sang Viện 354. Vào quầy thuốc chưa kịp hỏi thì có dòng chữ thông báo trên bảng đập ngay vào mắt : Thuốc BVN bán 13 h ở quầy thuốc nội viện. Vậy thì chiều sang. Khoảng 14 h tôi sang, đi đến quầy thuốc nội viện thấy vắng tanh. Hóa ra đã hết thuốc . Tự nhiên tôi thấy vấn đề trở nên trầm trọng không như mình tưởng.Người ở xa còn biết, vậy mà mình sát nách không biết tý gì.
      Ra cổng tôi hỏi mấy tay xe ôm , một tay nói:
       _Thuốc này là thuốc chữa dạ dày. Khó mua lắm vì nó hiệu nghiệm. Bác không xếp hàng được đâu. Thế bác lấy mấy gói cháu để cho.
    _ Bao nhiêu .
    _ Dạ 100 ( một trăm ngàn ) ạ !
    _ Thế bệnh viện bán bao nhiêu ?
    _ bệnh viện chỉ 50 ( ngàn ).
    _ Thôi chào nhé để tôi xem sao .
      Nói là thế nhưng có hai lẽ để tôi không mua. Thứ nhất : Không có gì đảm bảo. Thứ hai : Đắt gấp đôi không chấp nhận được.
     Tôi ra về . Hôm sau bệnh viện nghỉ lễ từ 30/4 đến 4/5 . Thứ hai 5/5 bắt đầu làm việc. Lần này đúng 13h tôi có mặt. Từ xa tôi đã thấy đám người lố nhố, đến gần thì hóa ra dòng người xếp hàng dài dằng dặc. Sau đoạn thẳng ven tường mà tôi nhìn thấy, đoàn người tiếp tục kéo dài phía sau góc cua của ngôi nhà. Tôi đi tiếp theo nhưng vẫn chưa nhìn thấy chỗ cuối cùng . Đoàn người tiếp tục rẽ theo hai chỗ ngoặt nữa thì tôi mới tìm thấy chỗ cuối cùng để đứng vào. Có lẽ phải trăm người. Nỗi lo về sự chen lấn mất trật tự của một thời xa xưa hiện lên làm tôi phải nghĩ ngợi. Nếu cứ xếp hàng thứ tự thì rồi cũng mua được. Tôi nhớ Phở Bát Đàn hay cửa hàng bánh Trung thu phố Thụy Khuê.
Phở BÁT ĐÀN 

Phở BÁT ĐÀN 
Cứ xếp hàng là mua đượcvới lượng nhất định. Phở Bát Đàn là một bát . Cửa hàng bánh Trung thu Thụy Khuê là 2 hộp. Còn bây giờ là thuốc bệnh thì sẽ là bao nhiêu . Cũng có những người mua được rồi , tôi thấy mỗi người 3 gói. Hỏi ra thì được biết : _ Ai có CMT thì 3 gói . Ai không có CMT thì 1 gói .Và điều này mới là quan trọng khác hẳn với CH bánh TT và Hàng Phở Bát Đàn . Ở kia anh có thể xếp hàng tiếp để mua thêm bánh và ăn thêm tô phở thứ 2 hoặc thứ 3 đến no thì thôi
Bánh Trung Thu Thụy Khuê 
Bánh Trung Thu Thụy Khuê 
. Ở đây thì không thế mỗi người chỉ được mua một lần trong ngày. ( Thảo nào phải có CMT để họ ghi lại ) Đúng là thuốc tiên. Tôi lắng tai nghe câu chuyện của hai vị khách vừa mua xong :
          _ Em dùng gói này là gói thứ 18 rồi bác ạ, Uống thì hết đau ngay nhưng rồi lại bị
          _ Biết thế , nhưng hay là khi đau nó khỏi liền. Còn bị tiếp thì tính sau vậy ...
Hai người tỏ ra hả hê tay cầm thuốc ra về.
Quầy Bán thuốc BVN 
Dòng người ở góc thứ 2 
Góc thứ 3 và chỗ quẹo góc thứ 4 
Vẫn góc thứ 3 
Góc thứ 3 
 Có tiếng xe máy ầm ầm. Một cặp vợ chồng đèo nhau đến mua thuốc. Sau khi vợ xếp hàng, người chồng mặt đỏ phừng phừng hùng hổ bước về phía quầy thuốc : _ Mẹ nó chứ, tao phải lên tao bảo làm ăn thế này à. Mọi người ái ngại nhìn theo _ Có tiếng một phụ nữ : " Ông bảo làm ăn thế này là thế nào, người ta xếp hàng đến lượt thì mua, có ai chen lấn đâu mà bảo với không bảo ". Mọi người ồ lên cười và đồng tình với người phụ nữ vừa nói . Tay hùng hổ này chắc vừa uống rượu xong thấy vậy liền phóng xe đi mất.
    Khoảng hơn một tiếng đồng hồ thì cũng đến lượt. Thôi thế là may rồi vẫn mua được thuốc .  Con người ta trong bất cứ trường hợp nào cũng có thể cho mình là gặp may. Nếu ngã xe thì may quá không sao. Nếu có sao thì may quá chữa được ngay...vv...và ...vv !
    Cầm ba gói thuốc trong tay ra ngay Bưu điện Đội Cấn để gửi cho ông bạn tôi giờ này chắc đang mong.Mỗi gói 100v.  3 gói 300v . Ngày uống 3 lần , mỗi lần 3 viên.Vị chi 300 viên chia cho 9 thì cũng được hơn một tháng. Mong rằng bạn mình sẽ khỏi không thì....Ha...Ha !


13 nhận xét:

  1. Ông bạn tôi thân mến , nếu hết thuốc hoặc có gì cần thì cứ bảo nhé không ngại đâu vì mình gần 354 mà . Chúc chóng khỏi nhé OK !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác Nam Hồ quả là vất vả, hoan hô tinh thần tương thân tương ái tình đồng chí đồng đội, của bác. Nhưng hình như lối suy nghĩ của người HN thường thế, bác đã không hề quan tâm tới mục đích chính của vấn đề: rằng bạn mình đang đau vì bệnh, rất cần gói thuốc đó, mặt khác bạn bác lại ở quê, một nơi rất xa thành phố, không tiện đi lại, tuổi thì cao sức thì yếu... nên mới nhờ đến bác. Vậy mà... bác đã tiếp chuyện bạn của bác không được thân thiện lắm. hixhix

      Xóa
    2. Hixhix đã thế, mấy hôm bác mới mua được thuốc cho bạn bác.

      Xóa
    3. Chào bạn " Nặc Danh " Bạn chắc là nhầm khi đọc một câu chữ nào đó mà suy luận ra vậy. Theo mình nên suy luận theo hướng tốt lên của vấn đề . Còn người viết chẳng bao giờ có cái gì đó không thân thiện.Hỏi Dong thì rõ vì mình và Dong hai nhân vật chính của câu chuyện mà. Chào bạn và chúc sức khỏe .

      Xóa
  2. Có vẻ văn minh hơn thời bao cấp, không thấy chen lấn xô đẩy và đứng cũng thưa thôi không đến nỗi sợ người khác chen thêm vào.... Hôm đi làm và đi lấy vi-za cho Huê K7 cũng xếp hàng mất hơn tiếng cơ mà, trong đại sứ quán Nhật đấy!

    Trả lờiXóa
  3. Xếp hàng có lâu cũng không sợ, chỉ sợ mấy thằng đến sau lại muốn mua trước mà thôi.Giống như vùng biển đảo của mình Trung Quốc là kẻ đến sau lại cứ muốn xơi trước chịu thế nào được !

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn HN đã vất vả vì bạn. Mình biết là khó mua rồi, vì từ 2006 bị đau dạ dày, có cậu công nhân cùng công ty mách: em cũng bị đau dạ dày, con em học ở trường luật HN gửi thốc BVN về em uống khỏi, mấy người trong công ty uống đều khỏi. mình liền nhờ mua hộ 10 gói( thời điểm đó có 20.000 một gói) đề phòng đau thì uống. Tuần sau cậu ta đem đến cho 3 gói, nói là khó mua, con em phải nhờ bà chủ nhà quen ở đó mới mua được. Mình uống đợt đó 2 gói thấy bụng êm luôn, lại uống rượu bình thường. Đợt này mua cũng là BVN nhưng của hãng ở Mỹ đình sản xuất uống đén hai tháng rồi không khỏi, phải kiêng rượu, thật khó chụi.Thuốc mới uống từ hôm qua đến nay thấy êm êm rồi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không khỏi được đâu bác Dong ơi ! He he !

      Xóa
  5. Bạn Dong ơi, muốn chữa khỏi đau dạ dày phải kiên trì và chịu khó kiêng những thứ mà bệnh cấm như chua, cay, rượu...phải nội soi mới biết dạ dày hỏng đến đâu thì mới điều trị được.Năm 2011 tôi cũng bị viêm cấp dạ dày nặng trong 6 tháng nội soi 3 lần để biết thuốc uống tác dụng đến đâu, đặc biệt không giọt bia rượu nào trong 8 tháng sau đó . Từ đó đến nay bụng êm ru, rượu bia thoải mái, vô tư ( uống thuốc tây theo BV bảo hiểm cấp đấy ).

    Trả lờiXóa
  6. Cái này thì Tuân Vịt góp ý được rồi. TV em bị đau bao tử mấy chục năm rồi. Vì nhà là toàn bác sĩ Tây y nên cứ theo Tây y chữa. Vài năm nội soi bao tử một lần, lấy sinh thiết kiểm tra xem con vi khuẩn gì ? Sau đó là cứ nó mà diệt, thường một đợt uống là 10 ngày kháng sinh. Trong 10 ngày đó kháng sinh làm mình cũng mệt , mấy con vi khuẩn thì phải toi là chắc. Ngày thứ 11 thì uống bia vô tư. Cứ ba bốn năm làm một đợt vậy. Đây là số đt của Tiến sĩ, PGS Dương Đình Hải ( B/V Bình dân ) Chuyên khoa Tiêu hóa, : 0919669192. Nhà ở số 456 Ng.Đ Chiểu - Quận3.

    Trả lờiXóa
  7. TV có ý kiến hay. Lấy bao tử của mình ra làm thực tế . Cứ khỏi rồi vài ba năm có bị lại ta lại diệt ! Quá yên tâm để mà bia rượu. Không biết bệnh " Trào ngược dạ dày " địa chỉ trên có chữa được không . Mình cũng đang bị quả trào ngược, nhiều khi khó chịu lắm. Rất nhiều các loại thuốc cả đông lẫn tây y mà không khỏi .

    Trả lờiXóa
  8. Anh Nam gọi vào máy của bsy Hải để tư vấn xem thế nào.

    Trả lờiXóa
  9. Mình đã hỏi . Bệnh trào ngược dạ dày khó khỏi lắm uống thuốc đông y cũng chỉ giảm dần .Còn tây y hết lại bị . Chờ cho đến khi tự nó hết thôi !

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]