K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

15 tháng 4, 2013

CHUYỆN VỀ NGƯỜI THƯƠNG BINH NẶNG

(tiếp theo và hết)

Đầu tiên chỉ có mấy người đang ở dưới sảnh biết anh Hột đến đều ngồi lại tiếp chuyện, ai cũng ân cần hỏi thăm về sức khỏe và hoàn cảnh hiện tại của anh và gia đình. Sau đó mọi người trên các phòng cũng biết và đều xuống chuyện trò với anh. Do ảnh hưởng của vết thương trên đầu nên trí nhớ có giảm sút và sự tiếp thu thông tin mới cũng chậm. Nhưng sự hoạt bát của anh làm mọi người tin rằng sức khỏe của anh đã ổn định, cô Vui cho biết lúc đầu anh Hột đến khách sạn thì khi gặp nhau anh Hột cũng chưa nhận ra cô Vui ngay được. Phải sau một hồi nói chuyện, gợi nhớ các chi tiết thì dần dà anh Hột mới nhận ra người đứng trước mình là cô Chích bông năm xưa và anh đã khóc vì cảm động.
       Được gợi chuyện anh thong thả kể lại ngày xưa ấy. Anh là chiến sỹ của E270 mặt trận B5 tham gia bảo vệ cảng cửa Việt. Trong một trận đánh cuối tháng 12-1972 anh bi thương nặng ngất đi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại thì không nhớ gì, nhiều lần các bác sỹ nói anh khó qua khỏi nên đưa anh về quê ở một làng hẻo lánh tại huyện Quảng ninh -Quảng Bình chờ tin xấu. Vậy mà không biết sao với sức trai trẻ và lòng ham sống mà anh cứ hồi phục dần dần. Vì thế mà bác sỹ lại quyết đưa anh ra Bắc để điều trị và thế là cô Vui được chăm sóc cho anh. Từ quý cô y tá bé nhỏ hay hát mà anh có cảm tình đặc biệt. Anh thật thà kể 'Tôi yêu quý Vui lắm rất muốn ngỏ lời nhưng nghĩ mình tàn phế thế naỳ liệu có đem lại hạnh phúc cho người mình thương không nên không dám thổ lộ"
      Sau này sức khỏe khá lên anh trở về Quảng bình với thương tật hạng đặc biệt 95%. Chuyện anh lấy vợ như thế nào thì chúng tôi không được nghe anh nói nhưng cô ấy là con của một cán bộ miền Nam tập kết người Quảng Ngãi và mẹ vợ lại là người làng Bưởi -Hà Nội. Vì thế trà và rượu thì các Cụ gửi từ Bắc vào còn anh chị gửi hải sản ra biếu các Cụ. Thi thoảng anh chị cũng có ra Hà Nội thăm người thân mà anh lại là rể trưởng cơ đây. Không biết mặt nhưng tôi cũng thầm cảm phục người con gái giầu truyền thông cách mạng lắm đã lấy một thương binh nặng như anh.
       Hạnh phúc thay. Anh Chị có 3 cháu, một gái hai trai đều thành đạt 2 cháu trai đang học và làm việc ở Anh quốc và Hàn quốc. Cháu gái lấy chồng làm việc tại Quảng bình và một cô cháu gái hiện đang ở với Ông Bà ngoại đã 15 tuổi cho vui nhà và đỡ đần Ông ngoại mọi việc.
      Đến giờ, chúng tôi mời anh lên xe tới nhà hàng liên hoan. Mới đầu anh Thấn giới thiệu Đoàn với vị khách đặc biệt và trân trọng tăng anh Hột chiếc mũ tai bèo có in chữ "Cựu chiến binh sư đoàn 308" làm anh rất cảm động. Và một điều đặc biệt nữa là anh uống rượu khá tốt (theo anh nói) nhưng chúng tôi vẫn chỉ dám mời vừa phải để nghe ngóng. Có lẽ nhờ có rượu nên trí nhớ và sự tiếp thu của anh tăng dần. Anh vui vẻ kể chuyên xưa và nhớ tên của các lãnh đạo đoàn mà chúng tôi giới thiệu với anh.
      Câu chuyện về anh thương binh năng tên Hột làm đoàn chúng tôi thêm yêu quý cô Vui người nữ chiến sỹ tận tụy, tốt bụng năm xưa, vì nặng tình đồng đội ngày nay. Đó chính là một tấm gương sáng cho chúng ta học tập và làm theo.

1 nhận xét:

  1. Thọ ạ . Câu chuyện Thọ kể mình thấy cảm động và càng hiểu vì sao CB nó nặng tình nghĩa với lính chiến thế . Cb lên Hn thì Thọ nhớ báo anh em 19c . Hoàn cảnh nó cũng khổ thì phải . Cũng như nhiều chị em lính chiến đã quen bọn mình đằng sau cái bình thường của họ là nhiều sự tích anh hùng lắm mà cánh lính đàn ông mình cũng nể . Như bọn Y tá D23 F5 đấy

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]