Tôi tin vào tài năng và sự bền bỉ của doanh nhân Việt. Chỉ trong vòng 5 năm khi đến Mỹ, phần lớn những người dân thất học và không vốn đã gây dựng cho mình và con cái những tài sản đáng kể. Hiện nay, 3 triệu Việt Kiều tại Mỹ tạo ra một GDP ngang hàng với 90 triệu dân Việt Nam trong nước, dù họ không có dầu khí, khoáng sản hay đất đai để bán. Một triệu Việt Kiều khác ở Âu Châu, Úc và toàn thế giới củng đã có những thành công tương tự.
Một giải pháp thật đơn giản mà tôi đề nghị lên các bác lãnh đạo kinh tế là “đừng làm gì cả”. Hãy tin dân và giao quyền lại cho các doanh nghiệp tư nhân tự ứng xử. Trong sáng tạo và hồi sinh sẽ có mồ hôi và nước mắt. Trong quá trình trưởng thành, các em thường phải chịu nhiều gian truân đau đớn. Vài em sẽ không qua khỏi. Nhưng đây là định luật của thiên nhiên.
Các bạn thử "guc-gồ" xem đoạn này của ai nói. Nghe mà chua xót cho đất nước mình.
Ô Mõ nhầm to rồi,đừng hy vọng gì cả bởi muốn làm gì cũng phải trong khuôn khổ pháp luật vậy Ô nghĩ xem ở ta có luật đầy đủ để dân ta theo mà làm chưa.Ngay Luật Biểu tình thủ tướng bảo làm ngay mà Quốc hội lại hoãn vài năm (Vì sao thế nhỉ )Nên dân ta muốn thể hiện lòng yêu nước mà không dám vì sợ bị trộn lẫn với phản động đáy thôi.Bởi vậy hãy im lặng mà nghe ... hát rồi ...khen nhé
Trả lờiXóa