Tống Đại Hồng - K6I
MẸ ƠI !
Mẹ ơi ! Mẹ dậy ăn cơm
Bữa chiều đã đến con đơm đây rồi
Đũa bông , cơm trứng, thịt xôi
Xóm làng kéo đến rất đông
Con cháu xúm xít vòng trong vòng ngoài
Chúng con lay mẹ gọi hoài
Mẹ ơi sao chẳng trả lời chúng con
Cả đời vất vả mỏi mòn
Ba lần đò vẫn nuôi con một mình
Mẹ ơi sao mẹ lặng thinh
Chúng con làm mẹ bực mình phải không
Quanh năm cuốc sới vun trồng
Nuôi con nào mẹ dám mong bằng người
Long đong suốt cả cuộc đời
Vá vai giật gấu chẳng ngơi chút nào
Bao đêm gió giật mưa gào
Mẹ lo nhà đổ chạy vào chạy ra
Đứa nào lớn lại đi xa
Mình mẹ ở nhà chèo chống thâu đêm
Bây giờ gió lặng trời yên
Chúng con mong được báo đền mẹ cha
Mẹ ơi sao nỡ đi xa
Sinh ly tử biệt tang gia xé lòng
Đêm mai giường chiếu bỏ không
Mẹ ra nằm giữa cánh đồng ỷ la
Thế là mất hết mẹ cha
Chỉ còn hương khói nhạt nhoà lệ rơi .
Đây là bữa cuối mẹ ơi !
Chúng con lạy mẹ dậy xơi cơm chiều
Con thương mẹ biết bao nhiêu.
Trời xanh có thấu mọi điều cho con.
Chúng ta đã 60 cả rồi,nên ai cũng trải qua nỗi đau mất Mẹ-Cha .Tiếng khóc Mẹ của Hồng cũng là tiếng khóc chung của mọi người.Cảm ơn Hồng đã nói hộ nỗi lòng của Thọ.
Trả lờiXóa