Một số báo đã đăng bài thương tiếc anh, dù đây là một trường hợp nhiều người còn tranh cãi:
Báo Tiền Phong: một blogger...
Báo Tuổi Trẻ: Có một người... có rất nhiều lời bàn
Báo Thể Thao & Văn Hóa: Đinh Vũ...
Viết ngắn 58: Mình đi thi Học tập gương đạo đức Hồ Chí Minh, thấy ông bạn bên cạnh mang cả đống phao, mình hỏi:
- Cậu đé...o thấy ngượng à?
- Ngượng thì tao đã đé...o làm được tổng bí thư 2 nhiệm kỳ.
Mình ngước lên nhìn mặt bạn ấy, thì ra...
Viết ngắn 57:
Nhà văn Nam Cao tả Chí Phèo: “Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai”
Đỗ Trung Thoại - Phó Chủ tịch UBND TP. Hải Phòng khẳng định việc ngôi nhà ông Đoàn Văn Vươn bị phá là do nhân dân bất bình với việc làm của ông Vươn. Thế cũng chẳng sao: nhân dân là tất cả nhưng chẳng là đứa nào.
Mừng thọ
Hôm 3 – 2 - 2012, Có ông cụ tổ chức lễ mừng thọ, cờ phướn tưng bừng, kèn trống inh ỏi. Con cháu châu mồm vào hô mừng cụ mừng xuân... rợp trời.Trong số khách đến dự lễ có người hỏi thăm cụ:
- Trộm vía, năm nay cụ thọ bao nhiêu ạ?
- Cái gì? Nói to to lên, tai độ này nghễnh!
- À, năm nay cụ thọ bao nhiêu?
- Cả tuổi mụ là 83.
- Trí óc cụ vẫn minh mẫn chứ?
- Lẫn lắm!
- Thế à! Nhưng xem ra răng lợi cụ có vẻ còn chắc nhỉ?
- Lung lay rồi, nhưng lúc cần vẫn cắn được.
- Thế cụ ăn uống thế nào?
- Khỏe.
- Sực mà còn khỏe thì chắc phủ tạng vô bệnh?
- Đâu! – cụ thều thào – Ung thư tới tận xương rồi. Giang mai, tim la, lậu đủ cả. Còn những chứng như thấp khớp, u nhọt, viêm nhiễm... thì tính không xuể!
Khách nghe xong khẽ lẩm bẩm:
- Bệnh tật thế thì chết mẹ nó đi, vừa nhẹ thân, mà con cháu cũng đỡ khổ!
Cứ tưởng tai cụ nghễnh. Ai dè khách dứt mồm, cụ vùng phắt dậy, chửi:
- Thằng phản động nhá! Nói cho mày biết nhá, tao bệnh thì bệnh, lẫn thì lẫn, nhưng dưới sự lãnh đạo của tao, nhân dân vẫn đi hết từ thành công này tới thành công khác, từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, nhá… nhá…!!!
Chỉ cần đọc xong mấy mẩu này thôi thì đã biết nguyên nhân đoản thọ của anh ta rồi.
Trả lờiXóaMom không chịu đọc hết mà mới chỉ đọc 2 mẩu trên đã kết luận là nóng vội. Hãy đọc bài thơ sau đây của Nguyên xem nhé!
XóaNHỮNG HUYẾT CẦU TỔ QUỐC
Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Xin lỗi con!
Khi hôm qua ôm con
Có một phút giây, ba chợt xiết con vào lòng hơi mạnh
Ba làm con đau!
Bởi hôm qua
Ba đọc câu chuyện về đồng bào mình – những huyết cầu* Tổ quốc.
Máu lại tuôn…, xô dập, mảnh ván tàu…
Con ơi
Ba sẽ kể con nghe
Câu chuyện những ngư dân
Đang hóa thân thành hồng cầu*
để Trường Sa, Hoàng Sa
Vẫn là thịt trong huyết hình Tổ quốc.
Con phải khắc tâm
Câu chuyện những bạch cầu*:
là 58 người lính Việt Nam chết giữa Hoàng Sa.
là 64 người lính Việt Nam chết giữa Trường Sa.
Những con số sẽ không là con số
Khi ngẩng đầu: Tổ quốc 4000 năm.
Mỗi con đường – mạch máu đất nước mình
Vết thương đạn bom vừa yên trong đất
Vọng phu còn trên nét mặt mồ côi.
Nhưng những mũi tàu vẫn xẻ trùng khơi
Nơi sóng rẽ cũng là nơi máu chuyển
Và trong mỗi người Việt mình có mạch máu nối liền với biển
Mạch máu này con phải thấy bằng tim
Nếu một ngày sóng nộ, cường lên
Giữa lòng Việt bốn nghìn năm cũng dậy.
Thứ lỗi cho ba
Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
Đất nước bốn nghìn năm trên sóng
Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.
Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.
Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
Để điều này lớn lên con hiểu
Bây giờ, ba phải kể cùng con.
Thông cảm với Mom, và không có ý kiến gì thêm.
XóaBBT thân mến nếu có 1000 bài tương tư như bài thơ trên thì rất quý nhưng chỉ cần có 1 trong số 3 bài trên thôi thì tự nó phủ nhận hết 1000 bài khác rồi còn gì đâu. Hồng cầu Hoàng Sa.Trường sa có khác ở Sơn La,Hỏa lò,Côn Đảo,Phú Quốc hay Phú Lợi ...không ?.Phê phán không ai lên án nhưng bôi nhọ thì không nên...
Trả lờiXóaĐinh Vũ Hoàng Nguyên mất rạng sáng 23-3-2012, đúng sinh lần thứ 38. Chàng nhà thơ này chưa có thơ xuất bản, nhà văn này không có truyện ngắn đăng báo, họa sĩ này chưa có triển lãm cá nhân.
Trả lờiXóaNhưng tất cả những ai từng biết Nguyên qua blog Lão thầy bói già, qua Facebook với nick Đinh Vũ Hoàng Nguyên đều đã kịp chiêm ngưỡng những bức họa tràn trề màu xanh hi vọng của Nguyên, đã kịp say sưa theo dõi những truyện ngắn Nguyên post lên mạng làm nhiều kỳ, lôi cuốn, hồi hộp, cười đau cả ruột mà nước mắt ứa ra lặng lẽ và nhất là đã kịp yêu và thuộc thơ Nguyên
Nguyên làm khá nhiều thơ và càng nhiều khi anh biết thị lực đã suy giảm đến mức không vẽ được nữa. Thơ Nguyên khác hẳn với văn anh, càng khác với vẻ sâu cay bỡn cợt trên blog. Thơ Nguyên là kết tinh cái hào hoa của một cậu trai Hà Nội với một nghệ sĩ giang hồ và một công dân yêu đất nước mình đến từng hạt hồng cầu bé nhỏ.
Đọc thơ Nguyên, người ta thấy tình yêu ứ đầy từng câu chữ, nỗi thèm sống cựa quậy trong từng hình ảnh và nhiệt huyết của một con người muốn - làm - cái - gì - đó - cho - cuộc đời - này. Thế mà Nguyên đã đi qua cuộc đời, vội vã như một vệt sao băng. Căn bệnh ung thư đã cướp anh đi.
Trên Facebook, hàng ngàn lời thương tiếc đang tiễn Nguyên về bên kia trời.
Có một người vừa đi qua phố.
Đa số chúng ta đang trong hoàn cảnh này: Nếu vô tình mình gặp ngoài đường một kẻ có dung mạo "trăm tay nghìn mắt" "xương sắt da đồng", và kẻ ấy hỏi: "Tao có phải là lẽ phải không?", mình tin là mình sẽ trả lời "Có!".
Trả lờiXóaSự phản biện của xã hội đối với chính thể của quốc gia bây giờ rất đa dạng và ĐVHN cũng là một trong những dạng đó thôi. Đó là tất yếu khi trong cái giai đoạn mà chính thể cũng đang phải nỗ lực cải tạo lại mình bằng NQTW4. "Vỗ mặt" mà lại thâm thúy, đó là đặc tính của Nguyên. Tiếc cho một tài năng sớm đoản mệnh.
Trả lờiXóaBài viết Chán như con gián, Chảnh như con cá cảnh, Tự nhiên như cô tiên, Tham nhũng như ông… bập bập, đếch nói nữa!
Trả lờiXóa