K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

9 tháng 9, 2011

Một kỷ niệm khó quên !

Bùi Tiến - K5IA

      Nhớ lại ngày hành quân vào Nam, sau hơn hai tháng đi bộ, đến gần trạm 78 chắc là ở bên Lào, trước đó 5,6 ngày tôi bị sốt, mặc dù luôn bảo nhau ko để muỗi đốt, và hình như cho đến lúc bị sốt rét tôi vẫn chưa bị muỗi đốt. Tôi còn nhớ trên đường hành quân thằng Cảnh luôn hỏi tôi: mày thấy môi tao đã thâm chưa? (Bây giờ nhớ lại vẫn thấy buồn cười, đi chiến đấu sống chết chẳng lo cứ lo môi thâm xấu trai, chắc sợ mấy em chê!) Tuy bị sốt tôi vẫn cố lết theo đơn vị, lúc đầu còn mang được một ít đồ, rồi đến được đơn vị cho ưu tiên đi đầu đoàn, đến lúc tiểu đội cử người đi kèm ... đến ngày thứ 5 thì tôi ko đi được nữa.
Hôm ấy khi đến trạm 78, trời đã tối, tôi sốt ly bì không đi được, không ngồi được, không nói được nữa, phải vào viện. Ở trạm 78 có bệnh viện của binh trạm. Anh em phải cõng tôi vào viện, tôi còn nhớ thằng Cảnh gầy lẻo khẻo thế mà nó tha tôi mấy tiếng trong rừng. Khi đến viện, anh em để tôi nằm ở một gộc cây rôì vào liên hệ. Khi đó tôi còn nghe thấy có anh quân y nói :
     - Các anh để anh em sốt nặng thế này, chúng tôi không chữa được. Các anh chỉ cốt giao đủ quân số thôi. Mấy anh ở đơn vị tôi nói :
     - Các đồng chí thông cảm, chúng tôi chỉ là lính.
Rồi ko để mấy anh quân y nói gì, họ ra chỗ tôi nằm bảo:
     - Mày ở lại điều trị rồi đí sau, bọn tao đi đây. Tôi không nói được chỉ nhìn, nước mắt cứ trào ra.
Sau đó tôi ko biết gì nữa, mấy hôm sau tỉnh lại, tôi mới biết vào viện có TBình, Hà, Cảnh, các anh ở quân y viện bảo tôi bị sốt gần như ác tính. Tôi nằm ở lán cấp cứu không biết mấy ngày, đến khi tự ăn được cháo, thì chuyển xuống lán ở cấp thấp hơn. Ở lán này anh em quân y chỉ mang cháo, nước đậu nành hoặc phở đến cái bàn ở đấu lán, chúng tôi phải tự ra lấy ăn. Ở đây là một sự phấn đấu của mỗi người chúng tôi, vì đa phần là ko đi được, phải lần theo vách lán hoạc bò. Khi đã đến cái bàn để thức ăn thì lại một sự cố gắng nữa, đó là khi nuốt miếng đầu tiên vào miệng là lập tức nôn thốc, nôn tháo, bụng quặn lại, người không còn tí sức nào, mà khi đó phải cố gắng bò ra gốc cây. Sau khi lau nước mắt, nước mũi, có quyết tâm quay vào bàn ăn nữa hay ko cũng phải phấn đấu. Nhớ khi đó tôi thường quyết tâm và tự nhủ “phải cố nuốt ít cháo, để sống, mình không thể chết ở đây được". Cứ như thế dần sức khỏe tôi hồi phục, có thể tự ra chỗ ăn được và tự đi đến bàn tiêm mông, tôi lại được chuyển sang lán khác. Ở lán này là tự đi ăn và đi tiêm. Nhớ cảnh bộ đội xếp hàng, tụt quần sẵn, đi đến một cái ghế nằm úp xuống, lúc đó người y tá kẹp kim vào khe ngón tay, vỗ đánh đét một cái kim đã cắm vào mông rồi tra sơ ranh bơm, cứ như thế lần lượt như bây giờ thú y tiêm phòng dịch cho gia súc, gia cầm, chẳng phải vệ sinh sát trùng, thay kim gì cả.
Tôi nằm ở quân y viện trạm 78 đến gần một tháng. Những ngày cuối tôi ăn rất khỏe, chỉ thèm rau. Nhớ một bữa tôi đang ngồi võng thì thấy thằng Hà, tay cầm chiếc ca xanh của lính, miệng cười rất tươi gọi tôi :
         -Tiến ơi rau đây rồi .
Anh rất háo hức đưa cho tôi một ca canh rau dệu, tôi ăn mà sao thấy nó ngon đến tận bây giờ. Đúng là miến ngon nhớ lâu.
Đến năm 2005 chúng tôi: Lương xuân Cảnh K5IB người NA - Bùi THái Hà K5IB người TB và tôi Bùi Tiến K5IA, chúng tôi gặp nhau ở bãi biển Cửa Lò, có cả các bà xã. Lúc nhắc lại mà chẩy cả nước mắt. Kỷ niệm thật khó quên!

4 nhận xét:

  1. Bùi Tiến thân mến .
    Không thể nói là " kỉ niệm khó quên " mà phải là Kỉ niệm không thể quên .
    Vì mày nhớ là khi cáng chúng mày vào Bệnh xá ở T78 chúng tao đã nghĩ là chúng mày sẽ chết . Nhìn chúng mày đã là cái xác rồi , chỉ còn con mắt là đưa đẩy nhìn bọn tao .
    Ngày trở về trường lại thấy mày tao buột miệng kêu lên : Ô mày không chết à? thằng Hà thằng Bình đâu .
    THế mà đã 39 năm . Ngày trở lại Đu , nơi chúng mình cởi bỏ bộ quần áo học trò mắc áo lính chúng mình rơi nước mắt . Mày và Phan điếc từ HP lên . Cuộc gặp mặt hôm đó chỉ có vài chục người ấy thế mà Huyện đội Phú lương đưa tất cả ra phục vụ . Tiểu đoàn 76 ra đi chiến đấu ngày ấy có 2 thằng ANH HÙNG . Nhưng hi sinh cũng nhiều . Bữa cơnm độn ngô vàng khè hôm ở Phú Luơng thì hớ đời phải không Tiến

    Trả lờiXóa
  2. Chú mày tốt nghiệp khoa văn trường đại học Cơ điện sửa cho anh thế cũng được !hi, hi ...
    Ngày đó chẳng biết đứa nào ,biên thư về trường báo là tao đã chết rồi !khi gải phóng bòn mình về học thì bọn lớp tao chúng nó ra trường hết rồi không gặp được !năm ngoái tao có dịp vào Đã nẵng xin được đt của thằng Trần Khư lớp tao quê Quảng Bình ,khi tao nói Tiến đây ,nó hỏi Tiến nào ?hóa ra mày vẫn sống nhăn răng thế à !thế là tao đã lãi mấy chục năm nay rồi đấy Ca sĩ ạ !

    Trả lờiXóa
  3. Cũng nhờ cái trận Sốt rét áy mà mày và Triệu Bình về BTL mặt trận . Khi mở chién dịch Ban Mê thuột mày và nó lại có dịp đi theo và chứng kiến những hoạt động của các ông chỉ huy .Tao nhớ mày có lần kể , khi mày đi cùng tướng Vũ Lăng . Chúng mày đã sưu tầm cho ông ấy một giàn mấy chục loại phong Lan , nhưng khi nghe tin ông Văn Tiến Dũng vào bọn mày phải đem Phong lan đi sơ tán vì tuớng Vũ Lăng biết ông Dũng thích phong lan mà cho thì tiếc ... đúng không .
    Hay thật . Còn lúc ấy bọn tao đã nằm ở Buôn Hồ .

    Trả lờiXóa
  4. Chào Bùi Tiến,Thọ mom đây,còn nhớ thằng đi cùng Tr Bình xuống Kiến An dự cưới con trai của Tiến không.Chào mừng Bạn đã tham gia Blog để giao lưu nhé.Dạo này Tiến có khoẻ không,có cháu nội rồi chứ.Luân thì sức khoẻ kém rồi,đi uống thì tư chối,đi Quảng trị cũng bỏ luôn đấy.Vừa qua Thọ có đau mắt khá lâu nên chư viết comment hay bài gì cả để Luân phải nhắc đó,cố gáng tham gia nhiều cho Blog nhé ,chào.

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]