Tặng các bạn SV ĐHCĐ đi bộ đội ngày 30/5/1972
Có thể lắm, tôi đã yêu người ấy
Hắn cao gầy chiếc cằm vuông cương nghị
Mắt nheo nheo ra cái vẻ phớt đời.
Hắn ngỏ lời yêu khi chiều rơi
Đồi sim tím hồng ngả nghiêng trong gió
Tôi sững sờ chẳng làm sao nói được
Trời cao cao, sấm òa vỡ thinh không.
Tôi cứ ú tim, có có - không không
Bứt từng cánh hoa đếm không không - có có
Dẫu là Không môi cũng thầm gọi nhỏ
Chàng là của tôi, mãi mãi là của tôi
Chàng đã là của tôi trong những giấc mơ
Ơi, "đêm tháng năm chưa nằm đã sáng"
Ban mai xanh, nắng tung tăng chạy nhảy
Chàng đến bên tôi, mỗi ngày mới bắt đầu...
Tôi đã xa xôi, tôi đã nguyện cầu
(Khi yêu nhau, chắc là ai cũng thế)
Căn nhà nhỏ rộn tiếng cười con trẻ
Vườn chè xanh, Trăng dãi sáng mênh mông*
Tôi nhủ lòng nào cần chi biển sâu
Núi cao - đảo xa - bạc vàng - châu báu
Cựu Sv Thịnh Zang Đức
Nhờ các bạn xem và đăng giúp nhân kỷ niêm ngày nhập ngũ
Nếu tháng Năm không có ngày ba mươi Có thể lắm, tôi đã yêu người ấy
Hắn cao gầy chiếc cằm vuông cương nghị
Mắt nheo nheo ra cái vẻ phớt đời.
Hắn ngỏ lời yêu khi chiều rơi
Đồi sim tím hồng ngả nghiêng trong gió
Tôi sững sờ chẳng làm sao nói được
Trời cao cao, sấm òa vỡ thinh không.
Tôi cứ ú tim, có có - không không
Bứt từng cánh hoa đếm không không - có có
Dẫu là Không môi cũng thầm gọi nhỏ
Chàng là của tôi, mãi mãi là của tôi
Chàng đã là của tôi trong những giấc mơ
Ơi, "đêm tháng năm chưa nằm đã sáng"
Ban mai xanh, nắng tung tăng chạy nhảy
Chàng đến bên tôi, mỗi ngày mới bắt đầu...
Tôi đã xa xôi, tôi đã nguyện cầu
(Khi yêu nhau, chắc là ai cũng thế)
Căn nhà nhỏ rộn tiếng cười con trẻ
Vườn chè xanh, Trăng dãi sáng mênh mông*
Tôi nhủ lòng nào cần chi biển sâu
Núi cao - đảo xa - bạc vàng - châu báu
Tình yêu tôi dụm dành theo ngày tháng
Quả hạnh xanh xanh đang chúm chím mỉm cười
Nhưng tháng Năm lại có ngày ba mươi
Chàng của tôi theo bạn đi bộ đội
Tôi chới với thấy mình buồn rệu rã
Thôi thế là, người tôi yêu đi xa**
Bạn, bạn ơi, đã bao hè trôi qua
Nhìn hoa sim xoay, xoay tròn trong gió
Lòng hoài cảm cùng câu hỏi còn ngỏ
Tháng Năm ơi sao có ngày ba mươi...
------------------
* Thơ Nguyễn Bính: Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng sáng dãi lên vườn chè
** Ý thơ Phan thị thanh Nhàn(?) :
Người tôi yêu đã đi xa
Người yêu tôi lại ở nhà....
Được đăng trực tiếp bởi chính tác giả theo cách 1
Nhưng tháng Năm lại có ngày ba mươi
Chàng của tôi theo bạn đi bộ đội
Tôi chới với thấy mình buồn rệu rã
Thôi thế là, người tôi yêu đi xa**
Bạn, bạn ơi, đã bao hè trôi qua
Nhìn hoa sim xoay, xoay tròn trong gió
Lòng hoài cảm cùng câu hỏi còn ngỏ
Tháng Năm ơi sao có ngày ba mươi...
------------------
* Thơ Nguyễn Bính: Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng sáng dãi lên vườn chè
** Ý thơ Phan thị thanh Nhàn(?) :
Người tôi yêu đã đi xa
Người yêu tôi lại ở nhà....
Được đăng trực tiếp bởi chính tác giả theo cách 1
BBT K6 nhiệt liệt hoan nghênh bạn Thịnh Zang Đức đã gửi thơ cho K6 chúng ta. Xin bạn vài lời giới thiệu về bản thân hay ai có biết giới thiệu cho vài lời thì hay hơn biết bao nhiêu!
Trả lờiXóaMột lần nữa xin cảm ơn bạn thật nhiều
Chờ mấy hôm chưa thấy Thịnh Zang Đức cho bạn bè hiểu hơn về mình.Nhưng chắc là bạn có trong số sinh viên Cơ Điện nhập ngũ ngày đó . Tôi nhập ngũ 1-1972 và có tự giới thiệu ở trang trước của Blog này đấy (sinh nhật Mõ Blog).Ai cũng có một thời trẻ trai mà,nên cảm xủctong những ngày chia xa đó làm sao quên được,nó còn theo ta đi suốt cuộc đời này đắy.Chúc bạn dồi dào sức khoẻ và tham gia nhiều nữa với Blog K6 nhé ,xin chào và cảm ơn Đức
Trả lờiXóaRụt rè quá bạn ơi. Chắc người trai này không phải dân Cơ Điện rôi.
Trả lờiXóaQuy trình cầu hôn ở Cơ Điện theo " truyền khẩu" từ các khóa trên theo dòng người tăng K thì phải là: cầm tay bạn gái( mà phải cầm thật chặt), hít thật sâu, rồi mới được ngỏ lời.
Tôi đã thử rồi. lần nào cũng vượt qua ngon lành!
Mà thôi em ạ, yêu cái anh chàng nhút nhát thế cũng ko thích lắm đâu. May mà hắn đi lính chứ ko thì em cũng buồn cả đời.He he ( yêu là yêu, đi lính là đi lính nhé!)
Cái ông K7M này lại gọi cô gái K6 là em, nghe sao mà vẫn ngon ghê hè!
Trả lờiXóaTôi đã vào xem bài này nhiều lần và đã "yên lặng" nghe và xem những thằng bạn tôi, sẽ nói gì về "nó"; Chắc chắn trong chúng ta có "Một Số" phải chạnh lòng. Bài thơ rất K6!-và đâu rồi những kẻ si tình ngày ấy?.
Trả lờiXóaTôi vẫn nhớ hồi ấy khi đang ngồi học bài, có một vài thằng bỏ đi chơi về, cười rung rúc mà khoe với nhau rằng đã kịp tỏ tình với "Nàng" ở trên Đồi Sim rồi, và "Hắn" mãn nguyện lắm- Chúa đã thấu lời cầu nguyện của hắn!.Hắn đã may mắn hơn nhân vật ở trong bài thơ kia; trong số những thằng bạn còn lại của hắn chắc cũng giống như nhân vật trong bài thơ của TGĐ: Nàng cứ "có! có!- không! không!"...cho đến lúc phải khoác áo lính lên đường ra mặt trận.
Bài Thơ thật tài tình, như một câu chuyện- như một bức tranh hiện hữu những vị: ngan ngát của hoa Sim, ngai ngái của đồi Guột và man mác của vườn Chè...Một khoảng trời rất "sinh viên" thuở ấy.
Bài Thơ đã cho chúng ta được trở về với Một-Thời-Khó-Quên.Cám ơn TGĐ, sẽ rất tuyệt vời nếu đó là cảm xúc của chính Bạn!.
Hoan hô bạn gái Thịnh Zang Đức
Trả lờiXóaLàm "Cánh ở nhà" phải tấm tức
Ngồi vừa uống bia vừa ấm ức
Thôi ... say rồi ... về mà dưỡng sức!